Một Giấc Mơ Dữ Dội (Thế Lữ) Tôi mơ thấy tôi nằm trên vũng máu, Chống tay lên nghe tiếng những hồn kêu. Khắp bốn phương loè loẹt lửa trời chiều Muôn vật tắm trong một màu đỏ khé. Tôi chợt nghĩ: hình ảnh cuộc đời là thế. Có phải đời còn vui đẹp lắm đây chăng? Không, tôi muốn quên đi bằng chén mơ màng Và gượng cất tiếng cười che tiếng khóc. Nhưng số mệnh vẫn chưa vừa lòng ...
Search Results for: cặp đôi
Tan Vỡ
Tan Vỡ (Thế Lữ) Thôi nhé đường đời đã biết nhau, Thà rằng quên trước khỏi quên sau. Đa mang chi nữa tình mây nước, Để mặc sương sa bạc mái đầu. Rồi ánh trăng kia với gió thâu, Với sương hồ lạnh, với ngàn lau, Với bao cảnh đẹp vui khi trước Ủ rủ vì em nặng khối sầu. Bài thơ "Tan Vỡ" trong nhiều tác phẩm thơ ca, tập thơ của Nguyễn Thứ Lễ. Thuộc danh mục thơ Thế Lữ một ...
Nhớ Rừng
Nhớ Rừng (Thế Lữ) (Lời con hổ ở vườn Bách thú, Tặng Nguyễn Tường Tam) Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt, Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua. Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ, Giương mắt bé diễu oai linh rừng thẳm, Nay sa cơ, bị nhục nhằn tù hãm, Để làm trò lạ mắt, thứ đồ chơi. Chịu ngang bầy cùng bọn gấu dở hơi, Với cặp báo chuồng bên vô tư lự. Ta sống mãi ...
Tiếng Gọi Bên Sông
Tiếng Gọi Bên Sông (Thế Lữ) (Lời chinh phu) Tặng Khái Hưng Ta là một khách chinh phu, Dấn bước truân chuyên khắp hải hồ. Mũ lợt bốn bề sương nắng gội, Phong trần quen biết mặt âu lo. Vất vả bao từng, chi xá kể? Gian lao như lửa rèn tâm chí, Bấy lâu non nước mải xông pha, Chưa chút dừng chân, chưa lúc nghỉ. Trong thủa sinh bình, đôi mắt ta Không hề cho đẫm lệ bao ...
Lựa Tiếng Đàn
Lựa Tiếng Đàn (Thế Lữ) Gửi cho bạn Mỹ thuật ở Hà nội Trong nhà tranh, một mình tôi than thở, Với cây đàn, tập giấy. Các anh xa. Sáng hôm nay, sương biếc toả mờ mờ. Như hương khói đượm đầu cau, má rạ: Ánh hồng tía rắc ngọc châu trên lá, Trời trong xanh chân trời đỏ hây hây. Tiếng chim xuân nhí nhảnh ở trong cây. Cảnh vui thế, sao tôi còn buồn nữa? Bởi vì gió ở đây ...
Con Người Vơ Vẩn
Con Người Vơ Vẩn (Thế Lữ) Tặng Trần Bình Lộc Tiếng pháo rắc trong thành phố vắng. Mưa phùn rây, cùng ánh đèn yên lặng Gội lên mặt đường đen, loáng và xa. Hai dẫy nhà kín cửa đứng trơ trơ Điềm nhiên, mặc kệ con người vơ vẩn. Đó là một kẻ không nơi trú ẩn, Bốn phương trời xuôi ngược bấy lâu nay, Tối ba mươi theo bước tới nơi đây, Giữa hoan lạc, riêng thấy mình trơ ...
Người Phóng Đãng
Người Phóng Đãng (Thế Lữ) Tặng Vũ Đình Quỹ Hà Nội mưa phùn mù mịt. Lá bàng rơi, rơi từng mầu đỏ chết: Phố vắng hai bên lặng ngắt như tờ. Tôi bước lên, chân đếm những vần thơ. Mặc gió lạnh bên tai sùi sụt thổi Và để mặc lòng không đang khóc đói. Phấn mưa bay, đọng giọt bám quanh vành – Như điểm tràng ngọc chuốt sáng long lanh – Chiếc mũ triều thiên trên đầu thi ...
Ác Mộng
Ác Mộng (Thế Lữ) Tặng Nguyễn Trọng Phấn Tôi mơ thấy đang nằm trên vũng máu, Chống tay lên nghe tiếng những hồn kêu. Khắp bốn phương loè loẹt lửa trời chiều, Muôn vật đắm trong một màu đỏ khé. Tôi chợt hiểu: hình ảnh đời là thế; Có phải còn vui đẹp lắm đây chăng? Tôi muốn quên đi trong thú mơ màng, Và gượng cất tiếng cười che tiếng khóc. Nhưng Số Mệnh vẫn chưa vừa lòng ...
Lời Than Thở Của Nàng Mỹ Thuật
Lời Than Thở Của Nàng Mỹ Thuật (Thế Lữ) Tặng Nguyễn Đỗ Cung Em đứng em buồn cạnh khóm lau, Khóm lau than trước gió đêm thâu, Gió thâu khóc với trăng thâu lạnh. Ai biết tình quân em ở đâu? Than ôi! Mới được mấy thu nay, Gặp gỡ tình quân giữa cảnh này Là chốn em quen cười với gió, Với trăng, với nước, với mây bay… Hoạ sĩ qua chơi lúc bấy giờ. Lòng em phơi phới trí ngây ...
Khúc Ca Hoài Xuân
Khúc Ca Hoài Xuân (Thế Lữ) Tặng Nguyễn Tường Cẩm Tiếng ve ran trong bóng cây râm mát; Giọng chim khuyên ca ánh sáng mặt trời. Gió nồng reo trên hồ sen rào rạt. Mùa xuân còn, hết? Khách đa tình ơi! Khách đa tình ơi! Mùa xuân đã hết. Này nghe tiếng diều sáo dẫn mây đi, Có phải chăng, đầy những lời tha thiết? Lời tiếc xuân như hát khúc phân ly. Ta rắp nâng lời chào ngày ...
Mấy Vần Ngây Thơ
Mấy Vần Ngây Thơ (Thế Lữ) Tặng Nguyễn Lương Ngọc TÔI Suốt đêm thức để trông ai, Ô kìa ánh lửa đỏ ngời phương đông. Nhởn nhơ cây núi nhuộm hồng, Đẹp như cô gái yêu chồng đêm nao? CÔ MÁN Đêm qua trăng khóc trên trời, Để cho nước mắt nó rơi trên cành, Giọt châu trắng, lá cây xanh, Anh kia có biết tâm tình tôi chăng? TÔI Kìa cô con gái thẩn thơ, Đứng trên đỉnh núi ...
Bên Sông Đưa Khách
Bên Sông Đưa Khách (Thế Lữ) Tặng tác giả “Đời mưa gió” Lòng em như nước Trường Giang ấy, Sớm tối đưa chàng tới Phúc Châu. (Lời kỹ nữ) Trời nặng mây mù. Mấy khóm cây Đứng kia, không biết tỉnh hay say, Đỗ bờ sông trắng con thuyền bé, Cạnh lớp lau già, gió lắt lay. Tôi tiễn đưa anh đến tận thuyền Để dài thêm hạn cuộc tình duyên; Thuyền đi, tôi sẽ rời chân lại. Tôi nhớ ...
Bình Luận Mới Nhất