Ve Bâng Quơ (Tản Đà) Ngỏ môi ra cũng thẹn thùng! Đêm xuân ai dễ cầm lòng cho đang! Liều mấy chữ gửi làng khuê tố Mảnh gương nga soi có thấu lòng Ai ơi đợi với tôi cùng Bõ công trang điểm má hồng răng đen! Bài thơ "Ve Bâng Quơ" của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Bài thơ thuộc tập Khối Tình Con » Quyển I (1916), danh mục thơ Tản Đà (Nguyễn Khắc Hiếu) một trong những Nhà Thơ ...
Search Results for: cặp đôi
Bạt
Bạt (Tản Đà) Ngồi rỗi, ăn không, nói gẫu chơi Ai nghe, nghe gẫu một đôi lời Hai mươi năm lẻ hoài cơm áo Mà đến bi giờ có thế thôi Bài thơ "Bạt" của tác giả Nguyễn Khắc Hiếu. Bài thơ thuộc tập Khối Tình Con » Quyển I (1916), danh mục thơ Tản Đà (Nguyễn Khắc Hiếu) một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có ...
Đề
Đề (Tản Đà) Quạt xương trắng phất lượt hồng (Đề tặng người tình nhân) Duyên em dù nối chỉ hồng Trăm năm tạc một chữ đồng đến xương Tranh uyên ương dưới giăng (Đề tặng người mỹ nhân) Tình duyên nay mới từ đây Mà hồn kiếp trước đây này phải chăng? Hỏi thăm những gió cùng giăng Tranh người con gái tựa ghế ngồi ngủ (Đêm) Nghề nghiệp văn chương khó lạ lùng! Ngọn đèn ...
Đơn Khiếu Ong, Bướm Của Bách Hoa Tâu Lên Đức Thượng Đế
Đơn Khiếu Ong, Bướm Của Bách Hoa Tâu Lên Đức Thượng Đế (Tản Đà) Bụi trần vùi rấp, kêu lên xin thấu đến từng xanh Đèn giời sáng soi, trông xuống rủ thương cho phận bạc Chị em tôi Con nhà xanh vỏ Nặng nghiệp má đào Dì gió rủ rê Ông tơ ghét bỏ Cha sinh mẹ dưỡng, công trình trải mấy tuyết sương Sớm điểm chiều tô, nghề nghiệp biết bao hương phấn Những mong được xôn xao bạn ...
Bài Cổ Bản
Bài Cổ Bản (Tản Đà) (Nói về liệt đại anh hùng nước ta) Dân số hai nhăm triệu, về giống da vàng Chi Hồng Bàng, họ dòng Hùng Vương Học cho tường, truyện nhà làm gương Xưa Văn Lang trường trị, sau trước Chu, Đường Ấy là đâu, về đời hồng hoang Nhiều truyện còn phi thường, mặt anh hường (anh hường) Trưng thị quần thoa, My Linh tướng tài Đời Đông Hán, Hán quan vô loài Riêng ...
Bài Kính Viếng Quan Guéroult
Bài Kính Viếng Quan Guéroult (Tản Đà) (Khi tôi ở chơi châu Thanh Sơn, có vì quan, nha, tổng, lý, đồng châu hạt thảo một bài văn gửi về Đại Pháp để kính viếng quan Đại lý Hưng Hoá trước là ông Guéroult đã dự cuộc vinh hạnh mà tử trận ở thành Verdun. Sau nhân ngồi buồn đem sửa lại, đã đăng lên báo trương và in vào tập Khối tình con này, cũng để biểu cái tình người Annam đối với ...
Bài Kinh
Bài Kinh (Tản Đà) Ào ào gió thổi Liệng liệng cò bay Hay hỡi là hay! Lạ ơi là lạ! Dữa rừng rụng tử rơi hồng Cám thương con chim nhạn vợ chồng bắc nam Mịt mờ khói toả động Lam Triết vương khuất mặt, cổ am lạnh lùng Tơ lý hồng, tơ lý hồng, hồng tợ, hồng tơ lý hồng Phương này có sông, sông Nhị Hà, sông Nhị Hà, sóng kêu dồn dã Phương này có núi, núi Ba Vì, núi Ba Vì, ...
Bài Nam Bằng
Bài Nam Bằng (Tản Đà) (Tâm sự của một người đàn bà lúc bị chồng bỏ) Khoan khoan đã, ới anh, phụ phàng chi cho lắm Duyên nợ ba sinh, đôi mình, đã xe sợi tơ mành (sợi tơ mành) Tào khang nên cho trọn chút tình (trọn chút tình) Xin lòng đừng ly quyết (quyết) Đá vàng, trăm đàng thân thiết, xiết bao ân tình Đoái thương nước bạc non xanh Nguyền non nước, bắc nam sao đành! Mặc ...
Cánh Bèo
Cánh Bèo (Tản Đà) Bềnh bồng mặt nước chân mây Đêm đêm sương tuyết, ngày ngày nắng mưa Ấy ai bến đợi sông chờ Tình kia sao khéo lững lờ với duyên? Sinh lai chủng đắc tình căn thiển Sự trăm năm hò hẹn với ai chi Bước giang hồ nay ở lại mai đi Những ly hợp hợp ly mà chán nhỉ Vị tất nhân tình giai bạch thuỷ Nhẫn tuơng tâm sự phó hàn uyên Đầu xanh kia trôi nổi đã bao ...
Con Sáo Sậu
Con Sáo Sậu (Tản Đà) Kìa kìa, ai xui một đàn con chim sáo sậu nó đậu cái lưng bò? ai làm bây giờ đục nước cho cái con cò nó kiếm ăn? Sợi tơ hồng ai khéo mà xe xoăn? trên đầu em ai dạy cái làn khăn nó mới ưa nhìn? Chắp đôi tay anh vái lạy ông Hoàng thiên; sớm sai tang tình, ông Nguyệt lão để se duyên cho chúng mình. Dù duyên, dù nợ, dù tình; lòng anh bây giờ đã quyết ...
Hịch Đuổi Kẻ Ăn Mày
Hịch Đuổi Kẻ Ăn Mày (Tản Đà) Văn dẫn Ông Mạnh Tử nói rằng: “Lòng thương xót, người ta ai cũng có”. Một lòng thương xót, thật con người ta ai cũng có, nhưng sự đáng thương xót mà thương xót, thời thương xót là có nhân; sự không đáng thương xót mà thương xót, thời thương xót đó là vô học. Nay như một sự ăn mày, những kẻ bị mù, lòa, què, quặt, không thể nuôi nổi miệng, đến ...
Phong
Phong (Tản Đà) 1 Trông giăng lại nhớ đến người Nhớ ai câu nói câu cười dưới giăng Giăng kia có nhớ cùng chăng? Mười hai tháng chín cao bằng ngọn tre 2 Đưa nhau nhớ buổi hôm nay Nỗi niềm tâm sự đợi ngày tái lai Non xanh ở lại cùng ai Đá vàng ghi tạc lấy nhời sắt son 3 Rủ nhau lên núi cắt gianh Đường đi rậm rạp thân anh nặng nề Đôi ta núi nguyện non thề Bao giờ cắt ...
Bình Luận Mới Nhất