Ra Đi (Vũ Hoàng Chương)
Từng đã nếm dương xuân cảnh khói
Từng đã vay đại khối hồn văn
Hỏi còn chi nữa băn khoăn
Thi thư dù lửa Bạo Tần có thiêu
Sông với núi giúp nhiều kỳ khí
Để thơ ta thuần tuý thanh cao
Thì thôi, gác rộng lầu cao
Mặc cho mây trắng ra vào ngẩn ngơ
Há chẳng biết nghìn xưa chỉ có
Một Khuất Nguyên tỉnh đó mà thôi
Chỉ thương Đức Thánh lỡ thời
Nắng mưa Tề Ngụy suốt đời lang thang
Phu tử cũng bàn hoàn như vậy
Huống hồ ta, điên bái hề chi
Quay thuyền ném bút cười nghe
Tiếng ca “Đạp Ngạn” bốn bề gió thu
Bài thơ tác giả viết bằng chữ Hán.
Bản dịch nguyên văn từ chữ Hán của tác giả:
Triệu dĩ yên hề giả dĩ văn
Thi thư khởi bệnh kiếp tao phần
Bằng tương sơn thủy trợ kỳ khí
Tận phó lâu đài không bạch vân
Hưu quái Sở-hiền duy độc tỉnh
Kham ta Khổng-thánh diệc hoàng vân
Tu tri điên bái hề thương ngã
Đạp ngạn ca thanh đầu bút văn
Bài thơ “Ra Đi” của tác giả Vũ Hoàng Chương. Bài thơ thuộc tập Rừng Phong (1954), danh mục thơ Vũ Hoàng Chương một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Ra Đi” (Vũ Hoàng Chương) Của Tác Giả Vũ Hoàng Chương Thuộc Tập Rừng Phong (1954) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận