Niềm Đam Mê (Thái Xuân)
Ta viết thơ…theo cảm xúc ùa về
Mang hơi thở, đam mê trong cuộc sống
Chẳng màng chi tới thế sự, người chê
Lòng thanh thản, để hồn say gieo mộng.
Ươm ý thơ, nhân giống nảy sinh vần
Dù hay dở…thơ cần chi so sánh
Viết giải khuây lúc rảnh rỗi, vui buồn
Cung nhịp điệu, tâm hồn thêm trong sáng.
Lỡ yêu rồi…tình bảng lảng thăng hoa
Bao phiền muộn trôi qua dòng thơ lạ
Mây lang thang bỗng hóa sông hiền hòa
Nhờ cảm xúc, thơ lấp đầy khoảng trống.
Một câu thôi, cũng động tình Ngưu Lang
Theo năm tháng, mơ màng hồn phiêu mãi
Bởi duyên trời ngấm phải bùa nên sang
Thơ viết vội, đêm trăng tròn xong khuyết.
Nỗi niềm riêng, mang hết cả tâm mình
Gửi theo gió, khúc tình si đắm đuối
Lời thì thầm nhắc tới buổi bình minh
Ai thấu hiểu? kẻ chung tình nhút nhát.
Khi đêm buông, ngồi nhặt thơ tuôn tràn
Hồn bay bổng, viết chơi mà say ngất
Những câu vần bới tất cả trần gian
Cho thỏa trí, niềm đam mê bùng cháy.
Bài thơ “Niềm Đam Mê” trong nhiều tác phẩm thơ ca, tập thơ của Nguyễn Xuân Thái. Thuộc danh mục thơ Thái Xuân một trong những Nhà Thơ Việt Nam Hiện Đại Và Nổi Bật. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Niềm Đam Mê” (Thái Xuân – Nguyễn Xuân Thái) Của Tác Giả Nguyễn Xuân Thái Thuộc Danh Mục Thơ Thái Xuân Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận