Thơ Ngắn Về Cuộc Sống Gia Đình Buồn!
Thơ buồn về cuộc sống gia đình khiến ai cũng mùi lòng, đồng cảm với những gia đình, mảnh đời bất hạnh. Thơ về cuộc sống gia đình buốn dưới đây phản ánh xã hội như một tảng băng trôi, bề trên tảng băng là số ít những gia đình hạnh phúc, ấm no, cuộc sống sung túc, ngược lại bề chìm tảng băng cho thấy xã hội có rất nhiều khó khăn, gia đình không có tình thương, thành viên trong gia đình không có sự quan tâm từ lẫn nhau.
Ai trong chúng ta cũng có một gia đình, nơi tìm thấy sự ấm áp, quan tâm, chia sẻ. Một nơi tìm về sau một ngày làm việc, áp lực, mưu sinh cuộc sống. Gia đình là duy nhất, nhưng không biết cách vun đấp thì sẽ dẫn đến những vụn vỡ khó nhặc trong gia đình. Chúng ta, ai cũng mãi miết chạy theo cuộc sống xô bồ, tấp nập mà nhiều người lại quên mất mình còn có một gia đình để quay về. Có người khi nhìn lại, cha mẹ, người thân vẩn ở đó chờ đợi, dang rộng vòng tay chào đón. Nhưng cũng có những người, đến lúc khi thoát khỏi vòng quay cuộc sống, ngoái đầu nhìn lại thì đã muộn vì hai chữ gia đình không còn trọn vẹn, kẻ ở, người đi.
Không Gia Đình – Tác Giả: Lữ Hạnh
Không gia đình buồn lắm ai ơi
Cả đời vất vưởng cứ chơi vơi
Lúc đau lúc ốm nào ai ngó
Đau đáu lo âu chẳng thảnh thơi
Không gia đình nghĩ tủi lắm à
Người ta có chốn để về nhà
Vui buồn người thân còn chia sẻ
Rôm rả chuyện gần tới chuyện xa
Không gia đình bất hạnh lắm thay
Cô đơn thui thủi chẳng ai hay
Nếp nhà sao cứ im như thóc
Chẳng có tiếng cười, tiếng vỗ tay
Thế mà ngày nay nghĩ cũng kỳ
Nhà nhà khi đã có ti vi
Nghĩa tình làng xóm coi như mất
Xóm trên làng dưới chẳng ai đi
Điện thoại Thông minh lại ra đời
Mỗi người một góc để ngồi chơi
Chẳng ai nói chuyện , chẳng đi lại
Mủm mỉm một mình chẳng chịu ngơi
Người lớn không chơi với trẻ con
Để cho em bé sống mỏi mòn
Tự kỷ sinh ra là cái chắc
Cuộc đời là cả sự héo hon
Thôi thôi ta hãy tỉnh lại thôi
Gia đình quan trọng nhất trên đời
Cái nôi nuôi dưỡng tạo nhân cách
Lấy lại tình thân đã xa dời
Kiếp Nhà Nghèo – Tác Giả: Dung Nguyễn
Tôi sinh ra trong gia đình nghèo khó
Rồi lớn lên với cuộc sống cơ hàn
Nên tôi quý những thứ tôi đang có
Biết làm gì lúc sóng gió gian nan?
Cha mẹ tôi là nông dân lam lũ
Tấm lưng gầy chẳng kịp ráo mồ hôi
Nhưng tô ko cúi đầu hay tủi hổ
Bởi riêng tôi họ đẹp nhất trên đời
Bạn chưa từng ăn khoai lang trừ bữa
Cũng chưa từng uống nước lã cầm hơi
Thì sao bạn biết quý từng hạt lúa
Mẹ cùng cha gom nhặt cả một thời
Nếu còn sống bằng đồng tiền của mẹ
Vẫn ngửa tay xin cha lúc đi chơi
Thì bạn ạ! đừng vô tình cười nhạo
Khi gặp ai nghèo khó ở trong đời…
Ước Mơ Trẻ Thơ – Tác Giả: Hồng Hà
Gia đình có cũng như không
Mẹ con xa cách vợ chồng bỏ nhau
Mới nghe câu chuyện mà rầu
Bốn năm ròng rã tìm đâu mẹ hiền
Cha thì đi vắng triền miên
Chỉ ông bà nội kề bên bốn mùa
Tội cho con trẻ ngây thơ
Ước ao có đủ sớm trưa cả nhà
Ngó sang bè bạn gần xa
Ai ai cũng vậy mẹ cha cận kề
Bỗng dưng nước mắt tràn trề
Sinh thành dưỡng dục có nghe thấy gì
Uẩn Khúc Đời Em – Tác Giả: Hoàng Văn Nơi
Em lấy chồng gặp gia cảnh nghèo túng
Hai đứa em cùng chung một cảnh đời
Em xuất thân từ trong trại mồ côi
Anh mất cha! Mẹ là người nuôi nấng
Cuộc sống nghèo nhưng gia đình ấm cúng
Miếng gì ngon ai nấy cũng nhường nhau
Có ngờ đâu! Tai họa ập lên đầu
Anh ra đi trong nỗi đau tiếc nuối
Mắt lệ nhòa! Tiễn biệt anh lần cuối
Sao đời em! Chịu lắm nỗi truân chuyên
Hạnh phúc chưa mấy… Đã chuốc lấy ưu phiền
Sao may ra còn mẹ hiền nương cậy
Mẹ coi em như con gái mình vậy
Nên trong lòng em bớt thấy buồn hơn
Rồi niềm vui xua tan mọi nỗi buồn
Một đứa con ra đời khóc đòi bú
Nhìn thấy con! Lòng em hết ủ rủ
Nghĩa thiêng liêng trời phú đã trào dâng
Ôm con thơ! Nữa tủi tủi mầng mầng
Anh còn sống để mình cùng chung hưởng
Anh chớ lo mẹ già em phụng dưỡng
Còn con thơ! Em sẽ hướng nên người
Hãy an tâm nghỉ yên nơi chín suối
Bàn thờ anh hương khói vẩn tỏa bay
Gia Đình Ngọt Ngào – Tác Giả: Linh Hải
Chỉ cần một nơi về mãi nhớ,
Bước chân vào… cửa mở đón chào…
GIA ĐÌNH luôn chứa ngọt ngào
Mâm cơm nghi ngút… chứa bao ân tình
Ta chỉ có gia đình mỗi một
Nơi sẳn sàng chứa cốt nhục mình
Luôn là bệ phóng quang vinh
Giúp ta xây dựng bước trình tương lai…
Khi ta gặp bước dài gian khó…
Về gia đình sẽ có niềm vui!
Yêu thương sẽ giúp đẩy lùi…
Bao nhiêu đỗ vở dập vùi giảm đau
Khi tim nhỏ rối nhàu tình khổ,
Hãy nhớ về bến đổ gia đình
Hãy ghi nhớ mẹ cha sinh…
Hãy trân quý công trình dưỡng nhi
Ta thấy đó… xuân thì thay đổi
Bốn mùa qua tiếp nối phút giây
Đông Tây Nam Bắc đổi thay
Gia đình vẫn cứ đêm ngày đợi con
Gắng Lên Các Con – Tác Giả: Đỗ Bình An
Thương lũ trẻ bơ vơ tội nghiệp
Giờ chúng còn biết sống làm sao
Sao em khóc mãi làm chi
Còn ai thương sót chúng mình chi đâu
Cha mẹ đâu phải người có lỗi
Tại bom rơi đạn lửa xối cày
Cho nên cuộc sống hôm nay
Các con tôi phải thế này” mồ côi”
Ôi Mỹ – Ngụy chúng mày thật ác
Bao gia đình tan tác đau thương
Cha mẹ mất các con yêu
Các con thơ dại chịu nhiều khổ đau
Các con ơi hãy nén nỗi đau
Hãy cùng nhau tiến về phía trước
lau khô đi dòng nước mắt
Trước mặt các con là cả bầu trời
Các con ơi hãy cố gắng lên
Vượt lên trên tất cả mà sống
Biến đau thương thành hành động
Sống tự hào là con cháu Rồng Tiên
Các con ơi xin hãy nở nụ cười
Tương lai mới vẫn sẽ luôn tươi đẹp
Như vần thơ ép trong trang giấy trắng
Như nắng vàng trải bước các con đi
Ngẫm – Tác Giả: Tuyết Nhung
Tôi đã lớn cũng từ căn bếp
Để giờ đây ngồi xếp vần thơ
Đi xa vẫn mãi ngóng chờ
Nơi tôi hằng ủ giấc mơ đời mình
Tôi biết rõ gia đình nghèo khó
Bởi quê nghèo chỉ có ruộng thôi
Quanh năm lưng bán cho trời
Mặt kia cúi đất cả đời chẳng hơn
Từ cuộc sống tôi hờn cái khổ
Cố đi lên bằng nổ lực thân
Tuổi thơ vốn đã chuyên cần
Dù cho vất vả chẳng than một lời
Nhìn rạng rỡ nụ cười ai biết
Tôi trải qua mải miết gió sương
Những hôm thức trắng đêm trường
Mắt nâu trũng lại má hường kém xinh
Nhưng ngẫm lại đời mình là sướng
Bởi so bì số hưởng hơn ai
Ngoài kia nhiều lắm cảnh dài
Cơm ăn chưa đủ ngày mai thế nào?
Tại Sao – Tác Giả: Duy Trần
Cha mẹ đâu sao để thế này
Đêm nằm ngủ muỗi vây mà đốt
Thân em giờ chỉ có một
Ngày bương cuộc sống tối về co ro
Mẹ vô tình bỏ đi biệt tích
Cha không nhìn chỉ thích rượu thôi
Ngẫm nghĩ cảm thấy cuộc đời
Còn gì vui nữa sầu vơi vây mình
Tưởng nghĩa tình luôn luôn đầm thắm
Bên gia đình chăn ấm nệm êm
Còn đâu giây phúc êm đềm
Hết mơ hết mộng lênh đênh biển người
Nhớ những lời mẹ cha dỗ ngọt
Mới đây mà thấm thót một năm
Hôm nay là ngày trăng rằm
Nhìn đời phía tước xa xăm đen màu
Hơn tháng nữa đông qua Xuân đến
Nhìn mọi người thương mến bên nhau
Còn em chỉ thấy buồn đau
Đêm về nằm ngủ lệ nhàu trong tâm
Bao xót xa thăng trầm cuộc sống
Giờ chỉ còn một bóng đơn côi
Gió lạnh cũng vẫn ra ngồi
Nhìn lên rồi hỏi ông trời Tại Sao
Giấc Mơ – Tác Giả: Thanh Tùng
Ai cũng mong một gia đình hạnh phúc
Một kết thúc sẽ không có đau thương
Một cuộc sống không có sự chán chường
Một con đường luôn trải đầy hoa thắm
Ai cũng mong một tình yêu sâu thẳm
Cũng mơ về một nắm thật chặt tay
Không ai mong một cuộc sống đoạ đày
Trong thân xác chỉ toàn la đau khổ
Chẳng ai mong tình trao không đúng chỗ
Cũng không mong nhiều vết cứa trong tim
Bước chân kia sao mải cứ đi tìm
Một hình bóng một con tim yêu dấu
Không ai mong tình yêu là dấu hỏi
Mà chỉ mong là bến đỗ đời mình
Không ai mong người đã quá vô tình
Để mang đến đêm đen đầy nuối tiếc
Ai cũng mơ một cuộc đời xanh biếc
Đẹp tựa như nắng sớm lúc bình minh
Không ai mơ cuộc sống tắt lịm dần
Chỉ còn lại một mình trong cô độc
Chẳng ai mong bản thân mình phải khóc
Để cuộc đời lăn lóc những thương đau
Cuộc sống kia ai cũng trải muôn màu
Dẫu cay đắng u sầu ta vẫn bước
Vượt Lên Số Phận – Tác Giả: Tuấn Kiệt
Con người sống trên chốn hồng trần
Số kiếp ông trời đã định phân
Vui, buồn, bất hạnh hay may mắn
Người quá giàu sang, kẻ thiếu phần
Người khổ biết vượt qua số phận
Ăn ở hiền lành, khỏe tấm thân
Nếu muốn bản thân không lận đận
Cố gắng đừng gieo chuyện nợ nần
Khi quá túng cùng,đừng nghĩ quẫn
Rồi vướng vào những chuyện bất nhân
Lao động cần cù ta kiên nhẫn
Một ngày sẽ thoát được khó khăn
Còn khi giàu phải có lòng nhân
Giúp kẻ sa cơ, kẻ cơ bần
Răng mình, luôn có lòng trắc ẩn
Giúp người là tự giúp bản thân
Cao xanh đã định rất công bằng
Làm người phải phân biệt giả chân
Con người đạo đức luôn chiến thắng
Thoát khỏi u mê, hết nhọc nhằn
Hãy Thương – Tác Giả: Nguyễn Diễm
Ai mà không có mẹ cha
Ai mà không biết ở nhà có con
Vậy mà đôi lúc vẫn quên
Tiền tiêu xả láng… là quyền của ta
Khi đó lại thấy ở nhà
Mẹ phải lọ mọ… lân la ngoài đường
Con thì cũng rất đáng thương
Học hành bập bõm… tìm đường mưu sinh
Bớt tiêu đi mất chục nghìn
Mẹ và con cái… gió sương làm gì
Ai ơi hãy nghĩ lại đi
Giúp mẹ những gì thì hãy giúp ngay
Kẻo mai nhắm mắt xuôi tay
Có làm ma lớn chẳng hay tý nào
Gia Đình Đỗ Vở – Tác Giả: Lê Giang
Gia đình hạnh phúc ấm êm
Cơm thiu mắm mặn ấm êm cửa nhà
Gia đình mà đổ vỡ ra
Con cái đã khổ lại còn bơ vơ
Một Cuộc Đời Bất Hạnh – Tác Giả: Sam Nguyễn
Nó đang nhìn vũng nước như cuộc đời phía trước
Chỉ là bóng in trên mặt nước loang lổ kiếp đời trôi
Chỉ có mong manh ôi tâm sự hao gầy
Biết ai chia sớt cho đầy niềm khao khát
Những khát khao tầm thường vẫn là mất mác
Nói làm gì khi hạt lệ rớt xác xơ đời
Vẫn thiếu tình thương và thiếu cả tình người
Mong bắt gặp nụ cười người đồng cãm…
Đang tìm một cái gì như là tia hy vọng
Có ai làm rớt trong rung động của trái tim
Vẫn mãi mê tìm kiếm thật im lìm
Tình người đó vẫn là đêm dài vô tận…
Nhớ Con – Tác Giả: Nguyễn Phượng
Hôm nay ngồi một mình bên song cửa
Lòng nhớ con da diêc khôn nguôi
Nơi sài thành con có nhớ Mẹ không
Nơi quê nhà Mẹ ngày đêm mong nhớ
Nhớ những buổi chiều vê bên góc bếp
Mẹ và con xúm xích bên nhau
Bữa cơm chiều dưa muối có nhau
Những rất vui vì mẹ con minh bên cạnh
Rồi một ngày con rời xa Mẹ
Lên Sài thành để kiểm viec mưu sinh
Để phụ Mẹ lo cuộc sống gia đình
Việc học hành con đành gác lại
Buổi tiễn con lên đường ngày hôm ấy
Nước mắt Mẹ rơi cố giấu trong lòng
Cố nuốt vào tận ở bên trong
Sợ con nhìn thấy mà không yên dạ
Con thì pi pô như học nói
Mẹ giữ gìn sức khoẻ Mẹ nha
Đừng lo cho con vì con lớn khôn rồi
Mẹ yên tâm để con làm phụ Mẹ
Lời con trẻ nghe sao thương quá
Mẹ cố gượng cười để con trẻ đươc vui
Nhưng con ơi con có biết trong lòng
Mẹ thương con thương nhiều nhiều lắm
Vì hoàn cảnh Mẹ đành chấp nhận
Việc học hành con dang dở từ đây
Nhớ con nhiều nên Mẹ gởi vào đây
Nỗi thương nhớ với đôi dòng tâm sự
Cuộc Đời Bể Dâu – Tác Giả: Nguyệt Nga
Cuộc đời khốn khó bể dâu
Cái nghèo đeo bám đã lâu chẳng rời
Nhiều khi ngẩng mặt kêu trời
Bao giờ mới hết cuộc đời khó khăn
Mong Manh – Tác Giả: Thảo Hiền
Như chiếc lá xế chiều vội vã
Trước biển đời sóng cả gió to
Xung quanh cạm bẫy tấu trò
Mong manh yếu ớt thật lo thân gầy
Chẳng mộng ước đó đây ngang dọc
Khi bạc đầu mái tóc pha sương
Mai danh ẩn tích khiêm nhường
Nhẹ nhàng mà sống yêu thương thanh bình
Lá vàng sợ rung rinh cơn gió
Ta sợ mình vò võ năm canh
Rèm the rủ kín buông mành
Hết thời cười nói yến oanh ru tình
Ồ! Sao lại tự rinh sống khép
Khi cuộc đời vẫn đẹp như mơ
Mãi như con sóng xô bờ
Còn ta mãi vẫn ngẩn ngơ yêu đời
Nỗi Buồn Tuổi Thơ – Tác Giả: Nhã Hân
Từ ngày cha mẹ chia ly
Đời con buồn tủi khóc vì khổ tâm
Bạn bè thì đủ người thân
Gia đình yên ấm đâu cần gì hơn
Tuổi con như cánh chim non
Mà sao số lại héo hon thế này
Gia đình bạn được sum vầy
Còn ta buồn tủi lỗi này tại ai
Tội này đâu phải mình sai
Mà sao cha mẹ giận hoài cách xa
Đâu còn tình cảm mặn mà
Một nhà đông đủ ông bà hai bên
Lời con cầu Chúa ơn Trên
Xin ban hạnh phúc hai bên thuận hòa
Cho tình yêu của mẹ cha
Ngập tràn hạnh phúc ngôi nhà yên vui
Để con được nở nụ cười
Không còn thiếu mẹ khi ngồi bên cha
Ước mơ em nói thật nha
Gia đình cha mẹ thuận hòa thế thôi
Tình yêu hơn cả nui đôi
Ngàn năm vẫn đứng giữa trời sắc son
Niềm vui mơ ước héo mòn
Nếu cha và mẹ vẫn còn chia ly
Cõi Tạm – Tác Giả: Minh Tuyết
Nếu cuộc đời để vào nơi cõi tạm
Thấy nắng trời thiêu sạm cháy làn da
Nếu quăng đời trong cơn bão phong ba
Ta thấy đời già đi thêm chút nữa
Nếu nhốt mình từng đêm sau ô cửa
Hẳn chắc rằng thiếu mất nửa tự do
Nếu gieo mình bước xuống những con đò
Sẽ thấy đời bồng bềnh theo con nước
Nếu quyết tâm cuộc đời sẽ có được
Những ước mơ và hạnh phúc ngọt ngào
Nếu khó khăn hãy giữ chớ chênh chao
Để vững bước tự hào ta đi tới
Nếu có danh cũng đừng nên ham lợi
Giữ cho đời phẩm giá khỏi uổng công
Nếu tài ba khiêm tốn nhớ đừng ngông
Cho xứng đáng với con rồng cháu giống
Một Bóng Đi Về – Tác Giả: Kiều Thu
Có những đêm gói chặt cô đơn vào lòng
Nhìn chiếu chăn lạnh lẽo mà hờn tủi
Ước mái gia đình hạnh phúc bớt lủi thủi
Nhưng nay quá tuổi lập thất thành gia
Nỗi buồn cô quạnh bơ vơ lúc về già
Mới thấy thời gian vu vút biết mấy
Lỡ mai ốm đau ai người săn sóc
Trời trở gió mệt mỏi cam chịu qua dần
Sông nào cũng chảy về biển hòa tan
Kiếp người tựa án phù phân nhân thế
Như loài hoa sớm nở rồi tàn phai hết
Khi bóng chiều tà dần xuống tia nắng nhạt nhòa
Ngẫm nghĩ thay phận mình lắm xót xa
Đời không gia đình yên ấm che chở
Viết hoài mấy vần thơ đầy than thở
Thuyền heo hút mất giữa dòng khơi
Tìm Mẹ – Tác Giả: Toán Bùi
Cơn gió thoảng chiều buồn u uất
Hoàng hôn buông, nắng tắt đi dần
Bên hè một bóng độc thân
Nằm co đang ngủ, chân trần, áo manh
Trời chuyển gió thu xanh xe lạnh
Cơn mưa chiều cũng tạnh mưa rơi
Người đi đông đúc ngược xuôi
Vô tình quên một bóng người nhỏ nhoi
Nhìn bé ngủ tim ôi đau nhói
Trong cơn mơ chắc gọi mẹ ơi
Má còn đọng nước mắt rơi
Cả ngày đói lả đôi môi khô cằn
Mẹ ở đâu con cần mẹ lắm
Để cho con được ấm chút thôi
Được ăn một ít cơm rơi
Con đang đói lắm mẹ ơi mẹ à
Đời con bỗng sao mà vất vả
Bao nỗi đau trút cả mình con
Tình yêu bố mẹ không còn
Vứt con lăn lóc như hòn đá rơi
Con đi khắp các nơi tìm kiếm
Bao gian nan vượt hiểm, vượt nguy
Thân con tàn tạ kiệt suy
Mẹ ơi, mẹ có nhớ gì con không
Cúi xin trời con mong gặp mẹ
Cho thân con chắc sẽ bớt đau
Nhưng giờ mẹ đã ở đâu
Mẹ ơi, mẹ nhé, mẹ mau trở về
Ba Ơi – Tác Giả: Hải Đặng
Ba ơi con biết sống sao
Cuộc đời như thế nơi nào cho con
Mấy chục năm nay con vẫn còn
Biết bao tủi nhục héo hon một mình
Cô đơn tẻ nhạt lặng thinh
Con đây chỉ có một mình bơ vơ
Ba đi bỏ mặt con khờ
Lang thang đây đó bây giờ làm sao
Ba ơi hãy dẫn con nào
Cho con nằm cạnh lối vào cùng cha
Trần gian con ngán rồi ba
Giờ con muốn bỏ rời xa cõi trần
Anh em và mẹ người thân
Họ cũng đã dần xa lánh bỏ con
Bây giờ con cũng chẳng còn
Muốn quên đi hết nằm sâu dưới trần
Trông Đợi Con Về – Tác Giả: Thiều Thạch
Gia đình còn rất khó khăn
Quê hương giã biệt làm ăn lên đường
Tết về rộn rả quê hương
Người người nhộn nhịp trên đường ngược xuôi
Mọi nhà đón tết rộn ràng
Còn tôi đón tết lo toan mọi bề
Đến nay tết đã gần kề
Tiền bạc chưa có chẳng hề mừng vui
Nghĩ đến buồn tủi trong lòng
Xa quê xa xứ còn trông nhớ nhà
Nhất là nhớ đến mẹ cha
Làm con phải để tuổi già ngóng trông
Sớm hôm tựa cửa chờ mong
Đã gần tết đến trông con trở về
Gia đình quyến thuộc ở quê
Cũng đều chờ đợi ngày về của con
Ở trên là những bài thơ buồn về cuộc sống gia đình của nhiều nhà thơ tự do, bài thơ về gia đình buồn cảm xúc, gợi nhớ về gia đình của riêng mỗi người. Từ đó giúp bạn thức tỉnh, nhìn lại gia đình để rồi được gì và mất gì. Hi vọng qua những bài thơ trên sẽ giúp bạn tìm được bài thơ hay về cuộc sống gia đình buồn, đừng quên hàng ngày vẫn có nhiều bài thơ hay tại danh mục thơ ngắn nhé.
- Thơ về luật nhân quả
- Thơ 5 chữ về người cha
- Thơ giàu nghèo trong cuộc sống
- Thơ về cuộc đời bạc bẽo
- Thơ về cuộc sống buồn bã
- Thơ về cuộc đời bất hạnh
Các Bạn Đang Xem Bài Viết 69+ Thơ Buồn Về Cuộc Sống Gia Đình Khiến Bạn Bật Khóc Nghẹn Lòng Tại Danh Mục Thơ Buồn Về Cuộc Sống của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- 25+ Bài Thơ Nghề Nghiệp Hay & Ý Nghĩa Từng Ngành Nghề
- 20+ Bài Thơ Về Thói Đời, Lẽ Sống Từ Xưa Đến Nay Suy Ngẫm
- 18+ Bài Thơ Về Cuộc Đời Buồn Chán & Cuộc Sống Khi Mệt Mỏi
- 15+ Bài Thơ Về Cha Mẹ: Công Ơn Sinh Thành & Nuôi Dưỡng
- 15+ Bài Thơ Xúc Động Về Nỗi Nhớ Cha Đã Mất, Đã Mãi Mãi Xa
- 15 Bài Thơ Cảm Động Về Mẹ Đã Khuất, Đã Mất & Tưởng Tiếc Mẹ
- 15+ Bài Thơ Tình Bạn Dạt Dào Cảm Xúc, Ý Nghĩa & Chân Thành
- 15+ Bài Thơ Về Mẹ & Tình Mẹ Công Ơn Sinh Thành Của Mẹ
Xoan đinh thị says
Hay và ý nghĩa
Nguyễn Văn Hiệp says
Cám ơn Xoan đinh thị nhé, ủng hộ blog thường xuyên nha!
Nặc Danh says
Gia Đình
Gia đình hai tiếng sao thân thương
Gắn bó với ta suốt quãng đường
Gian lao khó nhọc trên trần thế
Trăm năm tình nghiã luôn vấn vương
Tổ ấm cha mẹ và các con
Tôn kính ông bà và yêu thương
Cùng nhau vui sống trong hạnh phúc
An lành may mắn vượt gian trường.
zZzCoolBoyzZz says
Bài thơ của bạn hay quá, hy vọng bàn thường xuyên ghé blog ủng hộ mình nhé.!
Huyền kute says
Con mang tội vì làm Cha phải khóc
Làm Mẹ buồn nức nở canh thâu
Bởi “chữ hiếu” con mang nặng trên đầu
Mong Cha Mẹ …đừng buồn lòng con nhé.
Thân nữ nhi không nề hà gánh nặng
Chuyện tình duyên con xin gác sang bên
Phận tủi ….hờn…con đâu dám ước
Chỉ mong sao Cha Mẹ mãi bình an !
Nguyễn Văn Hiệp says
Hi bạn, Bài thơ của bạn rất hay & ý nghĩa, chúc bạn ngày mới vui vẻ & hạnh phúc nhé.
T. says
THẾ HỆ MẸ
Thế hệ mẹ chưa chấm com, chấm nét
Không ti-vi, cũng chẳng có điều hòa
Không di động mà vẫn vui như Tết
Đói nên lòng cứ thơm thảo đơm hoa
Thế hệ mẹ cũng thật là may mắn
Biết một mình tự đi học sớm hôm
Biết chỉn chu vâng lời người lớn dặn
Sống nhẹ thênh như một ngọn gió nồm
Thế hệ mẹ tự chăm mình từ nhỏ
Lên mười thôi làm mọi việc trong nhà
Chuyện đồng áng, chuyện chăn trâu cắt cỏ
Biết đỡ đần, không ỷ lại mẹ cha
Thế hệ mẹ uống nước đâu tùy thích
Ăn cái gì cũng chẳng ngại kiêng khem
Ít đau ốm và không hề bệnh dịch
Tuổi học trò đâu biết đến học thêm
Thế hệ mẹ chơi đồ chơi làm lấy
Bằng mảnh chai, bằng đất sét, lá cây
Biết sẻ chia như cắn đôi con chấy
Vẫn lớn khôn, vẫn sống tốt mỗi ngày
Thế hệ me có bạn bè tri kỷ
Không ảo như là trên mạng bây giờ
Những tấm ảnh trắng đen mà trân quý
Vẫn ngập tràn đầy ánh sáng tuổi thơ
Thế hệ mẹ cứ tha hồ bay nhảy
Đến nhà nhau chả cần phải lời mời
Vào nhà ai cứ gặp gì ăn nấy
Với bạn bè còn ngủ tráo đầu đuôi
Thế hệ mẹ thân tình cùng sách vở
Lấy anh hùng từ trong truyện làm gương
Hiểu giá trị tinh thần dù gian khó
Thần tượng bao quyển sách gối đầu giường
Thế hệ mẹ không bao giờ đàm tiếu
Chuyện qua đường, chuyện thiên hạ riêng tư
Từ tấm bé đã biết về đạo hiếu
Mỗi một người tự học hỏi kinh thư
Thế hệ mẹ xa hoa không biết tới
Nhưng trong lòng đầy trắc ẩn, vị tha
Vẫn nuôi dưỡng con thành người mong đợi
Biết yêu thương, biết gốc tích ông bà
Thế hệ mẹ chỉ là như thế đó
Cũng là phiên bản giới hạn cuối cùng
Khi trên ngực còn cài bông hoa đỏ
Mỗi ngày con hãy trân quý, nghe không…