Nhớ Đồng Đội (Thái Xuân)
Mây u buồn, nhỏ giọt dưới trời mưa
Cảnh hiu quạnh, đồi xưa nghe gió hú;
Giờ vắng bóng, còn đâu đồng đội cũ?
Lệ bỗng rơi, nhòa phủ đẫm hai hàng.
Có một thời, biên giới tiếng súng vang
Bao người lính, theo tiếng gọi Tổ Quốc;
Đem sức trẻ, vì quê hương đất nước
Giữ non sông, tiếp bước, máu Lạc Hồng.
Kẻ thù nào, dẫu tàn ác người đông
Chẳng nao núng, tình đồng đội, dân Việt;
Giữ tấc đất, như thời Lý Thường Kiệt
Nối tiền nhân, đuổi diệt lũ giặc tầu.
Khắp chiến trường, loang máu lửa thời đau
Những trận địa, tuyến đầu rền tiếng pháo;
Giặc hung hãm, như cầm thú hổ báo
Với giã tâm, đánh tháo mảnh đất này.
Dẫu kẻ thù, mạnh gấp vạn thời nay
Ta quyết chí, đuổi ngay giặc, tìm đánh;
Dạy cho chúng, bài học của thần thánh
Giặc ngoại xâm, sao tránh khỏi bẽ bàng?
Vết thương lành, tâm nguyện vẫn dở dang
Người lính trẻ, mình mang thương tật mãi;
Trong loạn lạc, lòng mẹ thêm trống trải
Những hy sinh, chẳng ngại trên chiến hào.
Cuộc chiến này, những mất mát lớn lao
Đồng đội hỡi, giải biên thùy phía bắc;
Theo sử sách, trường tồn bền vững chắc
Ghi chiến công thời khắc thật oai hùng.
Tiếng chuông cầu, đưa linh hồn về chung
Nơi đất mẹ trong vòng tay thân thiết;
Ru giấc ngủ ngàn thu chào vĩnh biệt
Nén hương thơm, xin gửi đồng đội xưa.
21/7/2021
Bài thơ “Nhớ Đồng Đội” trong nhiều tác phẩm thơ ca, tập thơ của Nguyễn Xuân Thái. Thuộc danh mục thơ Thái Xuân một trong những Nhà Thơ Việt Nam Hiện Đại Và Nổi Bật. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Nhớ Đồng Đội” (Thái Xuân – Nguyễn Xuân Thái) Của Tác Giả Nguyễn Xuân Thái Thuộc Danh Mục Thơ Thái Xuân Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận