Người Con Gái Sông Gianh (Lưu Trọng Lư)
Thổ Ngoạ hay Thuận Bài?
Minh Cầm hay Cảnh Hoá?
Trên giường bệnh xá
Máu vẫn đầm đìa
Giữa hai cơn mê
Mắt mở to chợt thấy
Bóng ai người con gái
Ngồi cạnh giường tôi
Tay quạt liền tay
Súng kề bên gối
Tuổi mười lăm mười bảy
Tóc tết ngang vai
Em là ai/
Hở em có phải,
Người con gái
Gặp trên bến nào đây:
Minh Cầm hay Cảnh Hoá
Thổ Ngoạ hay Thuận Bài?
Không còn nhớ rõ!
Có phải em,
Người con gái
Tuổi mười bảy mười lăm
Ôm trên người những cành quít cành cam
Của vươn mình, không tiếc:
Phủ lên thành tàu, một áo đẹp nguỵ trang
Ôi đâu phải cành quít cành cam
Em lấy tuổi xanh
Em lấy cả thân mình
Phủ lên thân tàu yêu dấu
Giặc tan, trạm đã xế chiều
Mà trong thôn bến vẫn ra vào
Có phải em bóng người nho nhỏ
Có phải em dìu em cõng những thương binh?
Có phải tay em nâng nhẹ mình anh?
Anh nhó ra rồi: Em đó!
Súng nhảy trên vai
Tóc vờn trước gió
Em đuổi giặc giữa ban ngày
Và đêm nay bên anh em ngồi quạt đó
Gà trong thôn đã gáy rồi
Lần thứ hai anh mở mắt
Vẫn thấy em ngồi
Vẫn bên giường, súng gác
Dưới ngón tay em
Mềm mại một đường kim
áo ai kia còn đen mùi thuốc súng
Tay em ngừng, mắt em tia sáng đọng
Em nhìn quanh, em tìm chi.
Rồi anh lại nghe đều đều tiếng quạt
Như trong giấc ngủ, nằm nghe thần tiên điệu hát.
Ngủ đi em giấc ngủ bình thường
Anh sẽ thắng những vết thương
Như tàu mình đã thắng
Dưới chân giường,
Nắng mai vàng
Lỗ chỗ!
Ngủ đi,
Người em nhỏ
Giờ đây thương trên mình anh từng vết đơm da
Cuốn sổ con bìa thủng, anh giở ra,
Chợt thấy từ đâu dòng chữ nhỏ
“Các anh nhiều gian khổ
Phải chia bớt cùng chúng em
Đã được ngồi cạnh một đêm
Thồi về đây, chào các anh nhé!”
Chữ thì xinh, sao tên mình em chẳng ký?
Em đã về bến nào đây?
Thổ Ngoạ hay Thuận Bài
Minh Cầm hay Cảnh Hoá?
Những người con gái đẹp của nhân dân
Đến đây như những vị thiên thần
Lại ra đi một vết lông ngan, không gửi lại
áo cũ rồi, anh còn mặc đấy
Miếng vá đây còn nguyên mũi chỉ đường kim
Của tuổi thơ mười bảy mười lăm
Minh Cầm hay Cảnh Hoá
Thuận bài hay Thổ Ngoạ
Nước đôi bờ leo lẻo gương trong
Chiếc tàu ta lại uốn khúc giữa dòng
Anh đã trở về đài quan sát
Trời trong xanh, từng hàng mây biếc
Dưới lòng sông, tóc đẹp vờn bay
Đâu rồi nhỉ? Em nói trong loa hay đang dở đường cày?
Trong tiếng dúng, hẹn tìm nhau em nhỉ?
Bài thơ “Người Con Gái Sông Gianh” trong nhiều tác phẩm thơ ca, tập thơ của Lưu Trọng Lư. Thuộc danh mục thơ Lưu Trọng Lư một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Người Con Gái Sông Gianh” – Lưu Trọng Lư Của Tác Giả Lưu Trọng Lư Thuộc Danh Mục Thơ Lưu Trọng Lư Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận