Bài thơ Ngôi Nhà Ở Lại (Xuân Quỳnh), tác giả viết về mọi thứ đến rồi đi, chỉ ngôi nhà ở lại. Mở đầu bài thơ là mùa xuân như con tàu, mang niềm vui, mang mầm non và lộc cây, tàu đến rồi tàu đi, mùa hè thì như dòng sông mang trời xanh ra biển… chỉ có ngôi nhà em ở lại cùng với biển.
Ngôi Nhà Ở Lại (Xuân Quỳnh)
Mùa xuân như con tàu
Mang niềm vui của đất
Mầm non và lộc cây
Ngàn hoa cùng tiếng hát
Tàu đi, ngôi nhà em
Ở đây cùng với cát
Mùa hè như dòng sông
Mang trời xanh ra biển
Mùa quả cùng đi theo
Tiếng chim rồi cũng hết!
Riêng ngôi nhà của em
Ở đây cùng với bến
Mùa thu là ánh sáng
Toả vàng trên khắp nơi
Toả vàng trong nắng lá
Ánh sáng rồi cũng trôi!
Riêng ngôi nhà của em
Ở đây cùng với lá
Mùa đông là gió đen
Mang mây mù băng giá
Mang cả tuổi thơ em
Bay về quê của gió
Riêng ngôi nhà của em
Và mẹ em vẫn đó
Thời gian mang cả tuổi thơ em, chỉ có ngôi nhà của em và mẹ vẫn ở đó. Bài thơ viết về thời gian trôi nhanh, cái gì đến rồi cũng đi, chỉ có ngôi nhà em là ở lại. Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Ngôi Nhà Ở Lại” (Xuân Quỳnh – Nguyễn Thị Xuân Quỳnh) Của Tác Giả Xuân Quỳnh Trong Tập Chờ Trăng (1981) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận