Bài thơ Một Năm (Xuân Quỳnh), tác giả viết về một năm sau trận chiến cuối cùng. Sau trận chiến cuối cùng thì đứa trẻ bắt đầu tập bước, có những người yêu đã trành chồng vợ, trên nấm mộ người chiến sĩ hy sinh, cỏ đã mọc và còn đây nỗi nhớ. Sau một năm, khung cảnh lại trở về với đàn chim, con tàu thả neo đúng bến.
Một Năm (Xuân Quỳnh)
Đứa trẻ mới sinh đã bắt đầu tập bước
Từ ba mươi tháng tư – trận chiến thắng cuối cùng
Có những người yêu đã thành chồng vợ
Những ngôi nhà xoá bãi đất hoang
Trên nấm mồ người chiến sĩ hy sinh
Cỏ đã mọc, nhưng còn đây nỗi nhớ
Nhà các anh dưới vùng lá cọ
Sau tre làng hay miền sóng mênh mông
Trận cuối cùng vừa trọn một năm
Người lính chiến đã gieo hai mùa lúa
Xưa dưới tay anh bốt đồn sụp đổ
Và bây giờ cây cỏ lại lên nhanh
Những bầy chim về với rừng mình
Cất tiếng hót sau vòm lá biếc
Những con tàu thả neo đúng bến
Những chiếc cầu trở lại với dòng sông
Nắng lên rồi, anh có nhớ không
Vị xoài chín trong vườn của mẹ
Ôi vị ngọt từ ngày thơ bé
Hai mươi năm mới gặp lại bây giờ
Hai mươi năm những chia cách đời
Mới vừa đó đã thành quá khứ
Gió phiêu bạt khắp hai miền xứ sở
Đã qua rồi nỗi nhớ mái nhà xưa
Trận cuối cùng vừa một năm qua
Em mới nói với anh lời thứ nhất
Lúa đã gọi triệu tay liềm đến gặt
Tiếng còi tàu giục giã chuyến đi xa
30-4-1976
Bài thơ viết về một năm sau trận chiến cuối cùng, và khung cảnh đổi mới sau một năm. Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Một Năm” (Xuân Quỳnh – Nguyễn Thị Xuân Quỳnh) Của Tác Giả Xuân Quỳnh Trong Tập Lời Ru Trên Mặt Đất (1978) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận