Một Kiếp Vô Thường (Thu Thảo)
Thương vạt nắng cuối chiều thêm hiu quạnh
Ta lặng nhìn chiếc lá cuối mùa thu
Đã chuyển sang màu sắc úa từ từ
Chợt cảm thấy nét vô tư đã mất
Thương cánh én bay ngược dòng gió bấc
Thấy chạnh lòng man mát vị đau thương
Đang lặng thầm nghe tiếng gió du dương
Vẫn cố vướng giữa đời thường vô lối
Thương ngọn núi đứng nhìn mây lướt vội
Gió dùng dằng trong đêm tối cô đơn
Ai đánh rơi những giây phút giận hờn
Để mây gió vờn nhau ngàn năm thế
Thương cây cỏ một đời phơi dâu bể
Mang thân mình khoe sắc giữa trần gian
Được vài canh thì thân xác hoang tàn
Chẳng có được phút huy hoàng mãi mãi
Thương số phận lắm éo le ngang trái
Tấm thân gầy chẳng ngại cảnh gió sương
Ôm về mình cả muôn vạn vết thương
Bởi ta biết cõi vô thường là thế.
Bài thơ “Một Kiếp Vô Thường” trong nhiều tác phẩm thơ ca, tập thơ của Thu Thảo. Thuộc danh mục thơ Thu Thảo một trong những Nhà Thơ Việt Nam Hiện Đại Và Nổi Bật. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Một Kiếp Vô Thường” – Thu Thảo Của Tác Giả Thu Thảo Thuộc Danh Mục Thơ Thu Thảo Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận