Bài thơ Không Đề (Xuân Diệu), tác giả viết về thứ mông lung vô định. Bài thơ viết về đời, cách chấp nhận đau thương, khi đã đi đến thì không muốn trở về. Cuộc sống là hết mình, suốt đời không một phút coi khinh, coi trọng và làm việc hết mình, hi sinh thân này với nước non.
Không Đề (Xuân Diệu)
Tôi nhận cái này đã từ lâu.
Bây giờ nó tới, dẫu hơi mau,
đã không tránh khỏi thì tôi tiếp
một cách đau thương nhưng ngẩng đầu
Ai có thích gì đi mãi mãi
vô trong cái cõi chẳng mô tê.
Một khi cập bến vào vô tận
thì đến vô biên chẳng trở về.
Tuy vậy, tôi đã sống hết mình,
suốt đời không một phút coi khinh.
Tôi coi trọng nhất khi làm việc,
họa có thua khi sống với tình.
Cái quả cam này đà vắt hết
hiến cho non nước, hiến đời thân.
Tuy không biết đến bao giờ kiệt,
nhưng dẫu sao thì cũng phải dừng.
Xin hãy cho tôi được giã từ…
vẫy chào cõi thực để vào hư.
Trong hơi thở cuối dâng trời đất
cũng vẫn si tình đến ngất ngư…
(Di cảo)
Đoạn cuối bài thơ là sự mong ước giã từ cõi thực để về với cõi hư vô. Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay bên dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Không Đề” (Xuân Diệu – Ngô Xuân Diệu) Của Tác Giả Xuân Diệu Thuộc Danh Mục Thơ Xuân Diệu Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- Thơ Tình Đơn Phương Xuân Diệu Về Yêu Thầm, Rao Tình & Mời Yêu
- Tập 15 Áng Thơ Tình Hay Nhất Của “Ông Hoàng Thơ Tình” Xuân Diệu
- Chùm Thơ Mùa Xuân Mơn Mởn, Trẻ Trung & Sôi Nổi Của Xuân Diệu
- Chùm Thơ Viết Về Mùa Thu Của Xuân Diệu Say Đắm & Sầu Muộn
- Nhà Thơ Xuân Diệu Và Tập 15 Bài Thơ Tình Buồn Bã & Tâm Trạng
- Nhà Thơ Xuân Diệu & Tập 10 Bài Thơ Tình Về Trăng Buồn Và Sầu Bi
- Anh Đã Giết Em
- Anh Là Người Bạc Bẽo
Để Lại Một Bình Luận