Bài thơ Khát Vọng (Xuân Quỳnh), tác giả viết về sự khát vọng của một đời người. Mở đầu là khát vọng tuổi trẻ khi mong đến trăng tháng tám, giữa đêm bầy cỗ, vui chơi, cùng bạn nhỏ rước đèn. Lớn lên thì khao khát tình yêu tuổi trẻ, cùng tâm sự dưới trời trăng sáng.
Khát Vọng (Xuân Quỳnh)
Ngày còn bé ta mơ trăng tháng tám
Giữa đêm rằm bầy cỗ, vui chơi
Cùng bạn nhỏ rước đèn múa hát
Trống ếch lùng tùng náo nức trăng vui
Khi lớn khôn ước mơ càng cháy bỏng
Vai kề vai nghe rộn tiếng tim yêu
Trải tâm tư dưới trời trăng sáng
Cuộc đời ơi, đẹp biết bao nhiêu!
Chỉ thế thôi ư? Ta còn mơ ước
Thành nhà thơ ca ngợi cuộc đời
Những vần thơ cùng du hành vũ trụ
Sưởi ấm vừng trăng lạnh niềm vui
Đâu chỉ lên trăng, thơ ta còn bay khắp
Theo những con tàu cập bến các vì sao
Như lòng ta chẳng bao giờ nguôi khát vọng
Biết bay rồi, ta lại muốn bay cao
1962
Không chỉ có thể, sự khát khao còn là nhà thơ ca ngợi cuộc đời, những vần thơ du hành vũ trụ, sưởi ấm vằng trăng lạnh niềm vui. Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Khát Vọng” (Xuân Quỳnh – Nguyễn Thị Xuân Quỳnh) Của Tác Giả Xuân Quỳnh Trong Tập Chồi Biếc (1963) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận