Bài thơ Hẹn Hò (Xuân Diệu), tác giả viết cho cuộc hèn hò tình duyên đôi trai gái. Mở đầu bài thơ là những từ ngữ mĩ miều dành cho nhau, nào là chàng trai rất ngoan, và cô gái đã bằng lòng cho anh được phép yêu, chàng trai sung sướng với tình vụn vặt đó.
Hẹn Hò (Xuân Diệu)
Anh đã nói, từ khi vừa gặp gỡ:
“Anh rất ngoan, anh không dám mong nhiều.
Em bằng lòng cho anh được phép yêu;
Anh sung sướng với chút tình vụn ấy”.
Em đáp lại: “Nói gì đau đớn vậy!
Vừa gặp anh, em cũng đã mến rồi.
“Em phải đâu là ngọn nước trôi xuôi;
Chưa hi vọng, sao anh liền thất vọng?”
Lời nói ấy về sau đem gió sóng
Cho lòng anh đã định chỉ yêu thôi;
Anh tưởng em là của anh rồi,
Em mắc nợ, anh đòi em cho được.
Đấy, ai bảo em làm anh mơ ước!
Lúc đầu tiên, anh có mộng gì đâu!
Tưởng có nhau ai ngờ vẫn xa nhau,
Em ác quá! Lòng anh như tự xé…
Nhưng đoạn thơ kết lại không như mong đợi, tưởng có nhau cả đời nhưng em làm lóng anh như tự xé. Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Hẹn Hò” (Ngô Xuân Diệu) Của Tác Giả Xuân Diệu Trong Tập Thơ Thơ (1938) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận