Bài thơ Em Đến Những Nơi Anh Qua (Xuân Quỳnh), tác giả viết về cô gái nhớ đền chàng trai ngày kháng chiến. Nỗi nhớ thể hiện ngay đầu bài thơ, nhớ nhưng chẳng gặp, dáng anh như một cánh buồm, vượt tầm thủy lôi tiến về phía trước. Bài thơ cô gái còn nhớ hình ảnh khổ cực của chàng trai trong thời chiến, bát cơm trộn cát, bom đạn giặc như mưa, bão cuồn cuộn từ ngoài khơi.
Em Đến Những Nơi Anh Qua (Xuân Quỳnh)
Em đến những nơi anh qua
Nên gặp anh em chẳng gặp
Thầm nhớ dấu chân trên đất
Dẫu đường đầy vết đạn bom
Em dừng chân bên cửa sông
Nghe gió xa về bát ngát
Dáng anh như một cánh buồm
Vượt tầm thuỷ lôi phía trước
Chiếc cầu ngang sông em bước
Nhớ chuyến phà đêm anh qua
Giữa bom đạn giặc như mưa
Quyết liệt giành từng sải nước
Bát cơm ăn trên mặt đất
Nghĩ đến bát cơm trộn cát
Nắng gió trải khắp đồi cây
Thương căn hầm anh ngột ngạt
Tháng tám về cùng biển động
Bão cuồn cuộn từ ngoài khơi
Lòng đất rùng rùng bom giặc
Ngủ yên sao được anh ơi!
Tháng năm rát mặt gió lào
Hoa héo trước khi hoa nở
Trận địa anh bên Trường Sơn
Đứng vững giữa vòng toạ độ
Bãi dương trải bọt na pan
Xen lẫn bốn bề cỏ mọc
Pháo ơi giờ chuyển về đâu
Thương anh xém ngang mái tóc!
Thời gian không gian cách xa
Nhớ đến anh em chỉ nhớ
Nét mặt vừa quen vừa lạ
Trẻ như mặt những anh hùng.
11/1969
Đoạn cuối bài thơ tác khắc họa nỗi nhớ cô gái với chàng trai vừa quen vừa lạ, trẻ như mặt những anh hùng. Bạn cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Em Đến Những Nơi Anh Qua” (Xuân Quỳnh – Nguyễn Thị Xuân Quỳnh) Của Tác Giả Xuân Quỳnh Thuộc Danh Mục Thơ Xuân Quỳnh Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận