Bài thơ Em Bé (Xuân Diệu), tác giả viết về một em bé đang chơi một mình. Bài thơ nói về em bé rất chi cảm xúc, qua lời thơ các bạn cũng phần nào mừng tượng hình ảnh em bé nghèo, manh áo rách, người lắm lem bùn đất. Cha mẹ thì đi cày, nhưng không phải để nuôi con mà nuôi địa chủ.
Em Bé (Xuân Diệu)
Em ngồi bên rãnh nước,
Nghịch thả chiếc thuyền con.
Rãnh nước chảy đen ngòm,
Cống mấy đời lưu lại.
Năm tuổi đầu nhỏ dại,
Tự kiếm lấy trò chơi.
Áo đứt cúc bụng phơi.
Ở truồng từ lúc đẻ.
Nước bẩn đầm thân bé,
Mũi chảy quệt ngang tay,
Em cười rất thơ ngây
Nhìn thuyền trôi, đắc ý.
Cha đi cày, mẹ cấy,
Cha đi củi, mẹ rừng,
Cha mẹ gãy sống lưng
Gánh tô đong, nợ đậy.
Ai ruột mềm máu chảy,
Ai chẳng quý yêu con;
Cay đắng quả bồ hòn:
Bỏ liều con, nuôi địa chủ!
Bài thơ phản ánh chân thật cuộc sống người nông dân khi thuộc vào tay địa chủ, bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay bên dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Em Bé” (Xuân Diệu – Ngô Xuân Diệu) Của Tác Giả Xuân Diệu Trong Tập Ngôi Sao (1955) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận