Bài thơ Biệt Ly Êm Ái (Xuân Diệu), tác giả viết về sự biệt ly êm ái của đôi trái tim. Bài thơ là đoạn khúc biệt ly giữa hai người, giờ biết ly đếm từng phút và khoảng cách lại càng xa nhau, ngồi lặng im đôi lời bâng quơ, ngồi giữa một bài thơ mênh mông như vũ trụ.
Biệt Ly Êm Ái (Xuân Diệu)
Tặng Nguyễn Xuân Khoát
Chúng tôi ngồi, vây phủ bởi trăng thâu,
Sương bám hồn, gió cắn mặt buồn rầu.
Giờ biệt ly cứ đến gần từng phút.
Chúng tôi thấy đã xa nhau một chút…
Người lặng im, và tôi nói bâng quơ,
Chúng tôi ngồi ở giữa một bài thơ.
Một bài thơ mênh mông như vũ trụ,
Đầy khói hương xưa, tràn ân ái cũ.
Chúng tôi ngồi, vây phủ bởi trăng thâu,
Tay trong tay, đầu tựa sát bên đầu.
Tình yêu bảo: “Thôi các ngươi đừng khóc,
Các ngươi sẽ đoàn viên trong mộng ngọc!”
Cứ nhìn nhau rồi lại vẫn nhìn nhau,
Hạnh phúc ngừng giữa đôi trái tim đau.
Phút biệt ly cứ nhìn nhau rồi lại nhìn nhau, hạnh phúc ngừng giữa đôi trái tim biệt ly. Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay bên dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Biệt Ly Êm Ái” (Ngô Xuân Diệu) Của Tác Giả Xuân Diệu Trong Tập Thơ Thơ (1938) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận