Chùm Thơ Về Quê Hương Đất Nước!
Chào các bạn! Quê hương trong tâm thức mỗi người luôn chứa đựng những hình ảnh thân thuộc gắn bó mà khi đi xa nỗi nhớ ấy ùa về da diết… không chỉ là những hình ảnh đơn thuần mà nó còn gắn liền với cả gia đình thân thương, những ký ức tuổi thơ không thể nhạt phai. Những bài thơ về quê hương đất nước qua ngồi bút các tác giả là nơi ta sinh ra và lớn lên, là cội nguồn sinh dưỡng, là một phần tâm hồn. Với những người con phương xa, quê hương chính là nơi họ luôn nhung nhớ, mong ngóng.
Câu nói: “Người ta có thể tách con người ra khỏi quê hương, chứ không thể tách quê hương ra khỏi con người”. Đúng thật, quê hương làm cho tâm hồn mỗi con người trong sạch, phong phú, nhân ái. Từ đó, chúng ta mới sống tốt đẹp hơn và có ý nghĩa hơn. Bên cạnh đó, quê hương còn là nguồn cội trong tâm thức con người giúp xác định được giá trị bản thân: quý trọng tiếng nói dân tộc, biết được nguồn cội, cảm thấy tâm hồn mình hài hoà máu thịt cùng với đất nước, với đồng bào.
Lời Gọi Đất Nước Quê Hương – Tác Giả: Vũ Thị Hồng Tươi
Đầu năm mới rạng ngời nét mặt
Đón xuân về góp nhặt niềm thương
Nghe lời tổ quốc lên đường
Bảo an đất nước quê hương của mình
Là trai tráng chung tình đất nước
Tổ Quốc này sẽ được bình yên
Chia tay hình bóng mẹ hiền
Hành quân biên giới giữ yên đất trời
Nghe tiếng gọi con rời đất mẹ
Quyết đem thân sức trẻ vùng biên
Mong rằng trai tráng ba miền
Cùng chung chí hướng gắn liền non sông
Vì đất nước thành đồng xây đắp
Xưa ông cha đầy ắp công lao
Sức ta có đáng là bao
Lớp người đi trước lẽ nào kể đây
Ta báo đáp ơn dầy nghĩa nặng
Các anh hùng thầm lặng hy sinh
Để cho thế hệ chúng mình
Được vui an hưởng thanh bình non sông
Hãy mạnh bước đồng lòng nhập ngũ
Canh biển trời ấp ủ niềm tin
Trí tâm ta hãy giữ gìn
Non sông yên mãi một nghìn năm sau.
Quê Hương Mùa Nước Nổi – Tác Giả: Châu Đoàn
Đất quê tôi đã vào mùa nước nổi
Giọt phù sa bổi hổi ngập tràn đồng
Sóng rì rào vổ nhẹ chín cửa sông
Nghe cảm xúc lắng trong từng hơi thở
Miền Tây ơi ai đến đi cũng nhớ
Nhớ mùa bông điên điển nở vàng mơ
Mùa cá linh tươi rói ngọt ngẩn ngơ
Bên bếp lửa bâng quơ chiều lãng đãng
Tuổi thơ tôi lớn dần theo năm tháng
Trưa hè nào cùng chúng bạn tắm sông
Ngồi lưng trâu thơ thẩn hát lông ngông
Bài ca dao mục đồng xưa Mẹ dạy
Nhớ làm sao mùi bông tràm ngai ngái
Đêm trăng mờ tuổi dại tập tành yêu
Hẹn hò nhau nào dám nói gì nhiều
Tay chạm khẻ hồn liu xiu ngơ ngẩn
Nguời quê tôi suốt một đời cần mẩn
Bên đồng bưng mưa nắng vẩn tươi vui
Đời nông dân cùng chia ngọt sẽ bùi
Bao vất vả đẩy lùi cùng vươn tới
Chiều về lại quê hương nghe phơi phới
Xuồng em bơi đang đợi đón chờ tôi
Nhẹ nâng niu cành hoa súng bồi hồi
Cài lên tóc em tôi như hẹn ước
Quê hương ơi chẳng nơi nào có được
Đất phù sa xanh mượt những tình yêu
Nhớ miền Tây tôi vẩn nhớ thật nhiều
Mùa nước nổi với bao nhiêu kỷ niệm
Ngồi bên nhau giữa hoàng hôn chiều tím
Môi tìm môi ngọt lịm với nồng say.
Việt Nam Trong Tôi – Tác Giả: Nguyễn Trung Kiên
Đất nước mình đẹp lắm phải không em?
Thật yên bình tràn màu xanh no ấm
Bởi cha anh để thân mình ướt đẫm
Máu, mồ hôi trên cơ thể đầm đìa
Đất nước mình yên bình phải không em?
Nhờ công ơn của thế hệ đi trước
Bao ngàn năm lịch sử gìn giữ nước
Cho chúng ta hôm nay được yên bình
Đất nước mình luôn rạng ánh bình minh
Là cha anh đã hy sinh chẳng tiếc
Tuổi thanh xuân cho nước biếc xanh màu
Để đời sau không bị đau chia cắt
Đất nước mình nắm chặt tay em nhỉ?
Chẳng rời xa khi đói rách bi thương
Luôn cùng nhau kiên cường vượt gian khó
Đứng thẳng đi lên đâu để cho xa lìa
Đất nước mình đâu thể bị cắt chia
Vì những lời ở ngoài rìa cơ hội
Đang rình rập đứng đằng kia bôi nhọ
Đừng theo họ mà mang tội với quê hương
Đất nước mình giàu tình thương em nhỉ?
Trẻ đến trường cũng ý thức mỗi khi
Nghe lời giảng mà không quỳ khuất phục
Trước hung tàn của sâu đục xâm lăng
Đất nước mình tuy cũng lắm ruồi nhặng
Đang gặm nhấm, đang lặng thầm tiếp tay
Quốc hội đó vẫn hàng ngày họp bắt
Chuyện sâu mọt đâu đặt là đạt ngay
Đất nước nào mà chẳng có ngày đêm
Chuyện 981 rồi thêm chuyện vũng áng
Là bài học để soi ta sáng lạng
Đừng u mờ mà nghe xúi đang tay
Đất nước mình ai nấy cũng hăng say
Làm giàu quê hương đất nước ngày ngày
Cho tương lai hướng đường phía trước
Rạng rỡ niềm vui nay được thái bình
Đất nước mình đẹp xinh phải không em
Ấm no, hạnh phúc cuộc sống đủ đầy
Luôn hội nhập để dựng xây tổ quốc
Nhưng vẫn thả rèm để đất nước sạch trong
Đất nước mình thật tuyệt… phải không em?
Thành Nam Quê Tôi – Tác Giả: Ngọc Oanh
Vị Xuyên trăm mến ngàn thương
Thành Nam phố dệt quê hương thắm tình
Đò Quan bến cảng thanh bình
Âm vang khúc hát nghĩa tình đậm sâu
Sông Đào lấy nước từ đâu
Ngàn năm tưới mát tươi màu ruộng xanh
Đẹp sao dải đất quê mình
Rộn ràng thoi dệt đan từng giấc mơ
Yêu quê yêu đến vô bờ
Dù đi xa vẫn ngóng chờ người ơi
Thiên Trường vượng khí đất trời
Khúc ca trù gọi mời người ghé thăm
Đất Quê – Tác Giả: Vũ Xuân Hồng
Bùn non sánh giọt mồ hôi
Trộn máu, nước mắt của người nông dân
Khổ đau muôn kiếp phong trần
Thác gửi vào đất mà thành hồn quê…
Vươn mình vững chãi thân đê
Nối vòng tay chắn bốn bề bão giông
Vắt mình nuôi lúa đơm bông
Hoa thơm trái ngọt đất không phụ người
Ngát bùn sen nở hồng tươi
Hội làng hoa gạo vẫn ngời tháng ba
Bùn vương thơm áo mẹ cha
Hồn quê, hương đất gọi ta trở về…
Quê Hương Một Buổi Ta Về – Tác Giả: Hướng Dương
Một ngày gió nhẹ đưa hương
Đưa ta trở lại con đường năm xưa
Một thời ta đã đón đưa
Triền đê bãi cỏ sớm trưa sánh cùng.
Bờ tre gọi gió ven sông
Lời ru mẹ hát êm nồng giấc mơ
Quê hương một thuở ấu thơ
Bao trò nghịch ngợm bây giờ chưa quên.
Một thời khờ dại hồn nhiên
Thả diều, bắt dế, trốn tìm, nhảy dây
Hôm nay ta trở về đây
Tìm đâu kỷ niệm tháng ngày rất xa.
Đầu làng giếng nước cây đa
Mùi hương lúa mới tỏa ra ngọt ngào
Hàng cau đùa gió lao xao
Tiếng chim gọi bạn nghe sao mủi lòng.
Ta tìm một thoáng nhớ mong
Con đò lạc lõng đi trong ráng chiều
Ta đi tìm khoảng trời yêu
Tìm trong ký ức bao điều trở trăn.
Một thời vất vả khó khăn
Một thời bươn chải nhọc nhằn khi xưa
Trải bao sóng gió nắng mưa
Quê hương giờ đã khác xưa quá nhiều.
Tìm trong khói tỏa lam chiều
Mùi cơm gạo mới thổi niêu đất hồng
Quê hương chín đợi mười mong
Để nay trở lại thấy lòng xốn xang.
Quê Hương – Tác Giả: Thanh Tùng
Vẫn giếng, vẫn đa vẫn cổng làng
Đưa xuân rồi lại đón hè sang
Cái nôi nhân cách bao thành đạt
Cái gốc hiền tài lắm vẻ vang
Dệt gấm quê hương càng rực rỡ
Thêu hoa đất nước đẹp huy hoàng
Hồn thiêng sông núi lời ru gọi
Đông hải vươn mình thế mở mang.
Yêu Quê Hương Qua Từng Điệu Dân Ca – Tác Giả: Kao Hữu
Yêu đất nước qua từng làn Quan Họ
Từ Cây trúc sinh, đến Lý cây đa
Ngồi tựa mãn thuyền,nghe thật thiết tha
Thật gợi cảm của Liền anh,Liền chị
Ôi quê hương qua từng câu ví
Dận mà thương ,Ví Phường vải ,Đò đưa
Những đêm trăng nam,nữ đối say sưa
Mang dấu ấn một vùng quê xứ Nghệ
Hô bài chòi xứ Quảng Nam hay thế
Lý ngựa ô cũng tha thiết một miền
Tù ngày xưa mỗi vùng, có một đặc trưng riêng
Ôi Tổ quốc thiêng liêng mà tôi yêu đến thế
Dòng Mương Quê Hương – Tác Giả: Minh Nguyên
Dòng mương kia nước chảy về đâu nhỉ?
Khi rẽ vào lại phảng lạng trôi đi
Làm ta nhớ hồi ta còn chăn nghé
Dòng mương này gắn bó với đời thơ
Quên sao được những buổi chiều bóng xế
Gió nam về thổi mát tấm thân trần
Bùn nhầy nhượt với bờ ngăn vừa tắm
Sũng mồ hôi hì hục dưới lòng mương
Ôi vui sướng khi hoàng hôn buông xuống
Về tới nhà đã trĩu nặng đôi tay
Này là cua giúp bát canh mẹ ngọt
Này là cá đỡ chén rượu cha đầy
Còn bầy ốc là phần anh phần chị
Chú tôm càng chắc hẳn phải phần em
Bao kỉ niệm khiến lòng ta lắng thấm
Của một thời thơ trẻ hoang chơi
Lại nhớ khi đông tàn xuân tới
Mưa xuân về cỏ phủ kín sinh xôi
Không còn thương cậu nghé con bị đói
Ăn no rồi tắm mát nước trong khơi
Giờ mươmg ơi nước chảy về đâu thế?
Mà thấy khoai sai trĩu lắm vòng
Ngô căng hạt lúa vàng thêm gối ré
Để quê hương thơm hạnh phúc ngạt ngào
Trở lòng lặng mà hồn như mơ ảo
Dòng mương ơi ta lớn tự bao giờ?
Tình Quê – Tác Giả: Thúy Vũ
Tôi về lại quê xưa
Nắng cũng vừa tháng sáu
Chùm khế vàng đau đáu
Đợi chờ người đi xa
Lập loè lựu trổ hoa
Gọi la đà ong bướm
Hương sen thơm thắm đượm
Tình quê hương ngọt ngào
Mây bồng bềnh trên cao
Hàng cây xào xạc lá
Đồng lúa chiều êm ả
Ríu rít đàn sẻ nâu
Vắt vẻo trên lưng trâu
Sáo mục đồng nghiêng ngả
Hoàng hôn rơi vội vã
Nhuộm tím chiều quê tôi
Say tiếng hát vành nôi
Đưa bé vào giấc ngủ
Tình quê hương ấp ủ
Tiếng mẹ ru… à ơi…
Quê Hương – Tác Giả: Lê Dũng
Quê hương hai tiếng thân thương
Hàng cau trước ngõ tỏa hương ngọt ngào
Lúa đồng xanh ngát bao la
Dù xa vẫn nhớ quê nhà mến thương
Quê Hương – Tác Giả: Bùi Chiến
Trời thu vàng gió heo may
Quê hương tôi đó những ngày ấu thơ
Chăn trâu thi bắt cá cờ
Bắt con rốc lớn đem về nấu canh
Quê hương là những cánh đồng
Mẹ tôi xuống cấy chưa hồng bình minh
Quê hương giếng nước mái chùa
Khi xưa với những mối tình thơ ngây
Lớn lên xa cách quê hương
Vào Nam xin việc lấy chồng sinh con
Bao năm xa cách không về
Mà sao luôn thấy vấn vương quê nhà
Nhớ canh cua với đĩa cà
Cá kho cơm nắm đậm đà ngày Đông
Lúa đồng bát ngát mênh mông
Xóm thôn với cả rặng thông ven đường
Nhớ hôm tôi trở về làng
Lối xưa xóm cũ khang trang lên nhiều
Quê hương Tâm niệm mỗi chiều
Là người chỉ một chẳng nhiều quê đâu
Nhớ Quê – Tác Giả: Nguyễn Hằng
Quê hương ôi nỗi vấn vương…
Xa quê nhớ mẹ nhớ đường làng thôn
Bờ tre mái rạ chiều hôm…
Xanh xanh ruộng mạ, chôm chôm ai trồng
Cây đa bến nước chiều đông…
Con đò ngóng đợi mà lòng xốn xang
Nhớ người con gái cùng làng…
Đêm đêm tát nước dưới hàng dừa xanh
Trăng vờn sóng nước lung linh
Tình cha nghĩa mẹ ai ơi nhớ về…
Quê Hương – Tác Giả: Hồng Phương
Xa quê mấy chục năm trời
Nay về thăm lại vẳng lời mẹ ru
Hàng tre kẽo kẹt đung đưa
Sông xưa nước vẫn lững lờ dòng trôi
Tuổi thơ lặn ngụp một thời
Cây đa, bến nước, mây trời mênh mang.
Mùa về rơm trải sắc vàng
Thơm hương lúa mới, chang chang nắng hè.
Chiều tà trâu thả ven đê
Chơi trò bịt mắt bắt dê, thả diều.
Quê hương mỗi sớm – mỗi chiều
Đói no, vất vả bao điều nhớ ghi.
Từ ngày chân bước xa quê
Duổi dong năm tháng bộn bề… nhớ thương
Dẫu rằng dãi nắng, dầm sương
Xa xôi đằng đẵng chiến trường xông pha
Đêm nằm ngắm chị Hằng Nga
Bâng khuâng nhớ tới quê nhà trắng đêm.
Nhớ lời ru của mẹ hiền
Nhớ hè nóng bức, nhớ đêm gió mùa.
Nhớ chiều, nhớ sớm, nhớ trưa
Chân trần cắp sách tuổi thơ đến trường.
Giờ đây thăm lại quê hương
Bao nhiêu ký ức trên đường mang theo.
Việt Nam Đất Nước Tôi – Tác Giả: Thu Hằng
Đất nước tôi cong cong hình chữ S
Dáng uốn lượn nhìn đẹp tựa rồng tiên
Từ Bắc vô Nam một dải nối liền
Người Việt Nam vốn kiên cường bất khuất
Đất nước tôi đường trường sơn dài nhất
Dãy Hoàng Liên Sơn cao ngất mây ngàn
Phú Quốc – Đảo Ngọc lớn nhất Việt Nam
Đền Vua Hùng nằm uy linh lộng lẫy
Đất nước đẹp vô cùng ai cũng thấy
Dẫu con người phải dầu dãi gió sương
Nhưng vẫn luôn luôn dào dạt tình thương
Yêu quê hương đất nước, vẹn câu thề
Đất nước tôi nếu ai muốn trở về
Luôn dang rộng vòng tay ra chào đón
Dù có nghèo nhưng không hề nhỏ mọn
Giữ vẹn nguyên tiếng con cháu lạc hồng
Bốn ngàn năm vẫn rạng rỡ non sông
Trải bao chiến công hiển hách oai hùng
Vẫn một lòng với Đảng – Bác kiên trung
Đất nước tôi không phân chia chủng tộc
Người Việt Nam vẫn luôn luôn hiếu học
Dẫu khó nhọc cũng không quản ngại chi
Vậy mà lại còn bền gan quyết chí
Biết chịu đựng dẫu có phải hi sinh
Người Việt Nam sống hòa nhã chân tình
Đất nước mình thật tự hào biết bao.
Nhớ Quê – Tác Giả: Phạm Thuỳ Dương
Nhớ lắm quê hương ở chốn xa
Đã lâu không ghé về thăm nhà
Lần hồi dáng mẹ nơi đầu ngõ
Ngơ ngẩn hình em cuối chợ qua
Con nhỏ chiều buông trông bố vắng
Vợ hiền đêm xuống ngóng chồng xa
Biết bao giờ nhỉ về thăm mẹ
Thăm lại quê hương ấm mái nhà
Một Góc Quê Hương – Tác Giả: Phạm Thuỳ Dương
Xanh xanh một lũy tre làng
Chiều về bên xóm mơ màng khói lam
Đàn trâu vác bụng kềnh càng
Trở về sau lũy tre làng đường quen
Chín vàng ruộng lúa hai bên
Quê hương chốn ấy êm đềm đẹp sao
Mái tranh quê mẹ ngày nào
Giờ đây đổi mới nhà cao..ngói hồng
Đâu còn ánh lửa bập bùng
Mỗi sớm thức giấc lưng còng ..mẹ tôi
Quê hương một chốn xa xôi
Nơi ta khôn lớn cả đời yêu sao
Góc quê hương mỗi sớm chiều
Ruộng đồng bát ngát phì nhiêu lúa vàng
Ôi quê hương đẹp mơ màng
Dù đi đâu cũng mơ màng về thăm…!
Quê Hương – Tác Giả: Lê Chuyên
Tôi về thăm lại quê hương
Bao năm xa cách tình thương dạt dào
Quê hương là khúc ca dao
Là lời mẹ hát ngọt ngào năm xưa
Ru con vào giấc ngủ trưa
Mùa thu man mát say xưa giấc nồng
Con về mùa lúa trổ bông
Mẹ cười nước mắt hai dòng rưng rưng
Quê hương tôi đó cũng từng
Mò cua bắt ốc sống cùng mẹ cha
Bữa cơm rau muối với cà
Mà sao hạnh phúc chan hòa yêu thương
Trà câu nước chảy vấn vương
Hai hòn núi vú tỏ tường tích xưa
Núi rồng đốt lửa gọi mưa
Bức tranh xứ quảng như vừa tô xong
Ruộng đồng, khúc hát, dòng sông
Cầu tre, chùm khế trong lòng khắc ghi.
Quê Hương – Tác Giả: Lâm Bích Phượng
Quê hương tiếng gọi thân thương
Là chùm khế ngọt vấn vương tơ lòng
Ai ơi! Có nhớ quê không?
Bụi tre ruộng lúa bên đường trâu đi.
Ngồi buồn ta nhớ mỗi khi
Sáng chiều hai buổi ta đi tới trường.
Quê hương quá đỗi nhớ thương
Chân quê lần bước trên đường làng quê
Như truyện cổ tích mân mê
Ai ơi! Xin nhớ về quê thăm làng.
Quê hương chốn cũ có nàng
Tuổi thơ bắt bướm trên đàng rất vui.
Bao giờ ong bướm ngược xuôi
Quay về quê quán tìm người năm xưa.
- Thơ lục bát về quê hương
- Thơ nhớ quê hương da diết
- Thơ 5 chữ về quê hương
- Thơ cảnh sắc quê hương của Huy Cận
- Thơ về lòng yêu nước
Ở trên là những bài thơ về quê hương đất nước con người Việt Nam được sưu tầm từ nhiều tác giả. Mỗi bài thơ về quê hương đất nước là nguồn cảm hứng, là lòng nhiệt huyết luôn hướng về cội nguồn. Hàng ngày, vẫn có những bài thơ hay về tình yêu, cuộc sống được sưu tầm và đăng tải trên danh mục thơ của Blog ChieuTa.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm và đọc những bài thơ mới nhất nhé, chúc các bạn có những phút giây thư giãn bên những vần thơ.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Tuyển Tập 19+ Bài Thơ Về Quê Hương Đất Nước Hay & Ý Nghĩa Tại Danh Mục Thơ Về Quê Hương của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- 37 Bài Thơ Về Hà Giang, Cảnh Đẹp Hùng Vĩ & Cuộc Sống Bình Dị
- 25+ Bài Thơ Về Hội An Nét Đẹp Phố Cổ & Di Sản Văn Hóa
- Tuyển Tập 25+ Bài Thơ Về An Giang, Xứ Sở “Sơn Kỳ Thủy Tú”
- 25+ Bài Thơ Về Hà Tĩnh, Nơi Có Núi Biếc & Biển Xanh
- 17+ Bài Thơ Tình Đà Lạt Ca Ngợi Vẻ Đẹp Thành Phố Sương Mù
- 15+ Bài Thơ Về Sài Gòn Ca Ngợi Thành Phố Phồn Vinh & Hoa Lệ
- 15+ Bài Thơ Về Tây Bắc Ca Ngợi Vẻ Đẹp Núi Rừng Vùng Cao
- Thơ Về Tuổi Thơ – Chùm Thơ Hay Viết Về Tuổi Thơ Rất Đẹp
Để Lại Một Bình Luận