Sương Gió Bồng Bềnh (Vũ Hoàng Chương) xa gửi bạn N.B. Hỡi kẻ đúc gươm lò Chiến quốc Từng đem mạng sống đổi gươm linh Chỉ mong ánh thép xoay thời cuộc Trở lại mùa Thiên-hạ-thái-bình Nhớ Ngươi, ai nhớ bằng Ta nhớ! Ta tráng sĩ từng như mây bay Ghé bến Hoàng Sa, chân dẵm lửa Tìm gươm… Và đã được trao tay Tráng sĩ là ta; Ngươi ẩn sĩ Hai vai Sống Chết nay chia bờ Hỡi ơi, ...
Trở Về
Trở Về (Vũ Hoàng Chương) Đã phá đứt tung Mọi dây trói, mọi rào đơn lưới kép. Đã xóa bỏ những vòng đai chật hẹp Những phù hoa lồng kính đóng khung. Và đã trở về. Đâu cần mở con-đường-không-biết-khép; Cảnh nơi đây còn nguyên vẻ đẹp Của hôm nào ra đi. Núi ngày cũ nghiêng đầu khoe tóc mượt, Rừng thông vẫn tiếng reo xanh. Lưng yểu điệu hòa theo mầu cỏ mướt, Vòng chân ...
Lòng Ngõ Dâng Sầu
Lòng Ngõ Dâng Sầu (Vũ Hoàng Chương) Phương Nam có người đẹp Dùng văn thay phấn son Mộng gầy trang sách ép Ngoài song hoa nở ngon Gió bão khơi ngòi thép Đá ba sinh chưa mòn Chỉ e lòng ngõ hẹp Sầu thu lở núi non (Sài-gòn, 2-11-66) Bài thơ "Lòng Ngõ Dâng Sầu" của tác giả Vũ Hoàng Chương. Bài thơ thuộc tập Cành Mai Trắng Mộng (1968) » Thi Phẩm, danh mục thơ Vũ Hoàng ...
Nhớ Mai
Nhớ Mai (Vũ Hoàng Chương) Khói tỏa thơ ngâm dưới gốc này Hôm nào… để nhớ tới hôm nay, Tiếng tiêu thổn thức bên thành nổi Từng trận mưa hoa trắng vũng lầy. Rã cánh em hồng theo chị bạch Hồn thơm biết có gửi đâu đây? Phút vui những tiếc sao mà ngắn Nâng chén thanh mai giọt lệ đầy. Hoa lý hoa đào không giải ngữ Một mình tỉnh giữa bốn phương say. Tương tư, mượn giấc ...
Ngấn Lệ Trăng Soi
Ngấn Lệ Trăng Soi (Vũ Hoàng Chương) Móng hồng còn vết trên cao Hồng sơn còn ngóng thi hào Nguyễn Du. Sắc hương nằm lạnh thiên thu: Bạc phau gò tuyết, sa mù nửa vai. Sớm chiều mây trắng đeo đai, Giá băng nín thở cho dài nhớ thương. Tiếng Thơ từ buổi lên đường, Gươm đàn chắp cánh Đoạn trường ra khơi. Mang mang rốn biển chân trời, Quặn đau ruột đất rã rời vòng sao. Mở ...
Bảng Vàng Hoa Tím
Bảng Vàng Hoa Tím (Vũ Hoàng Chương) xa tặng KIỀU THU Hà Nội xưa đưa nàng đi thi Có chàng thư sinh tình rất si Cài hoa lên tóc còn buông xõa Chàng nhủ người yêu: Chớ sợ gì! Hoa này, anh đã mất nhiều công Chọn ở Hàng Bài, em biết không? Đề khó đến đâu hoa cũng thuộc Rắc hoa đầy giấy góp là xong!… Nàng vui như Tết, vào sân trường Hi vọng bay theo lòng ngát hương Chàng ...
Giây Phút Ngỡ Ngàng
Giây Phút Ngỡ Ngàng (Vũ Hoàng Chương) Làm sao tôi nhận ra cô bé ngồi kia! Chiếc én đình Vương Tạ Giữa Sài Gòn Sáu Tư nắng phai mùa đố lá Hoàng hôn dài lê thê… Lời giới thiệu dài hơn cả hoàng hôn: “người mới xa về…” Tôi sững sờ, gượng cười… Hết thẩy đều xa lạ Buổi họp nào đây? Có phải đường lên Sacré-Coeur hoa vàng tượng đá? Người về!… tôi nhắc lại tên Dư âm đầy ...
Cúc Nguyên Tiêu
Cúc Nguyên Tiêu (Vũ Hoàng Chương) Thời gian ai ném tung hê Cho Hoàng-hoa lạc lối về mùa thu! Hỏi Mai trỏ giúp đường tu Vượt bao nhiêu ngả hoa cù đến đây Giữa đêm xuân mới trăng đầy Thơ buông nhạc nổi ngờ mây gác Đằng. Tri âm người cũ đó chăng? Ngàn xưa phong cốt lăng tằng mấy ai! Nguyên-tiêu hội mở Cầm-đài Lẽ đâu một phiến u hoài khép riêng! Hồn trăng hồn nước có ...
Người Nữ Hoa Tiêu
Người Nữ Hoa Tiêu (Vũ Hoàng Chương) Em đến từ trang sách họ Bồ, Mang theo mùi đất ẩm xương khô? Hay là – ôi nét cười siêu thực! – Em đến từ tranh Picasso? Em đến từ đâu cũng chẳng sao! Từ tranh? từ sách? từ chiêm bao? Từ căn gác hẹp nhà bên nữa! Từ chuyến phi cơ hải ngoại nào! Vì anh chờ đã mấy pha phôi, Hồn nhập bao nhiêu xác tục rồi! Từng phút, hành trang anh sắp ...
Kẻ Việt Người Tần
Kẻ Việt Người Tần (Vũ Hoàng Chương) (Lời thiếu nữ) Đâu nắng Trùng dương men bốc cao? Nơi đây thu bủa lưới mưa rào! Gối chăn lớp lớp tràn băng giá Từ buổi Sông chia Bến nghẹn ngào. Đá chẳng hai phen sầu dựng tượng Giữa mây huyền sử khói ca dao. Ngày qua, hồn mất dần tin tưởng, Xác cũng già đi mỗi tế bào… Anh ơi! Mười một năm rồi đấy; Anh nghĩ rằng em trẻ mãi sao? Cái ...
Bên Nớ Bên Tê
Bên Nớ Bên Tê (Vũ Hoàng Chương) Núi Sông ôm mặt chịu làm bia, Nhát chém ngang vai ngực đứt lìa. Nhưng vẫn trái tim truyền hiệu lệnh, Hai chân còn đứng vững vàng kia! Óc trong đầu có nhiều sao sáng Mười nhánh hoa tay nở nhất tề, Cũng chẳng ly khai nguồn máu được; Kinh Đô Tình Cảm mới là quê! Chừ nghe tiếng gọi vang lồng ngực, Đầu với tay nguyên vẹn trở về. Đã tỉnh ...
Một Phiến U Hoài
Một Phiến U Hoài (Vũ Hoàng Chương) Cắt vào tâm sự thê lương Mỗi đêm rằm chuốt thành gương sáng ngời. Mặc ai gió lặng mây lười Trăng tròn ta gửi cho người tròn trăng. Bốn năm qua rồi đó chăng? Nàng soi vẫn thấy đêm vằng vặc xưa. Mắt xanh in bóng thuyền mơ Tóc hoa vàng đọng vần thơ gieo vàng. Trăng mười lăm gửi đều sang Tuổi mười lăm cũng mê nàng không đi. Biển Đông ...
Bình Luận Mới Nhất