Không Hẹn Ngày Về (Nguyễn Bính) Anh đi chẳng hẹn ngày về, Chỉ thề ao buộc, tóc thề ai chôn? Muốn gì, em muốn gì hơn! Hôn hoàng nay lại hoàng hôn mai ngày. Môi khô tóc liễu thân gầy, Anh xa, em kẻ lông mày với ai? Thơ không làm trọn một bài, Đàn không gượng gẩy một vài khúc ngâm. Ông tơ già lắm nên nhầm, Ai cho sum họp, ai làm chia phôi. Chẳng thà đừng kết duyên ...
Lạy Trời Cấm Cửa Rừng Mai
Lạy Trời Cấm Cửa Rừng Mai (Nguyễn Bính) Tháng mười nàng bỏ khăn tang, Giờ đi cánh cửa lâu trang mở rồi. Tú Uyên! Nàng Tú Uyên ơi! Nàng còn nhớ đến con người ấy đâu! Bao nhiêu xứ bướm qua lầu, Nàng toan gieo quả kim cầu cho ai? Lạy trời cấm cửa rừng mai, Để nàng đan áo lấy vài mùa đông. Trong triều thi cử vừa xong, Trạng nguyên tôi đỗ kiệu hồng tôi sang. Quả kim cầu ở ...
Lòng Kỹ Nữ
Lòng Kỹ Nữ (Nguyễn Bính) Hoang liêu cả một lầu hồng Đêm xao xuyến gió đêm dùng dằng mưa Hững hờ nàng khép song thưa Đêm sao dài quá như thừa trống canh Lá bàng đã hết màu xanh Bao nhiêu cánh biệt ly cành hôm nay Nàng từ lạc bước tới đây Lá bàng rụng đến chuyến này là ba Đêm rồi đêm lại đêm qua Bao nhiêu đêm lại hoá ra đêm tàn Lòng tơ giăng nửa dây đàn Ái ân xẻ nửa ...
Lòng Yêu Đương
Lòng Yêu Đương (Nguyễn Bính) Yêu yêu yêu mãi thế này! Tôi như một kẻ sa lầy trong yêu Cao bao nhiêu thấp bấy nhiêu Một hai ba bốn năm chiều rồi… thôi Nơi này chán vạn hoa tươi Để yên tôi hái đừng mời tôi lên Một đi làm nở hoa sen Một cười làm rụng hàng nghìn hoa mai Hương thơm như thể hoa nhài Những môi tô đậm làm phai hoa đào Nõn nà như thể hoa cau Thân hình yểu ...
Mai Tàn
Mai Tàn (Nguyễn Bính) Hoa mai trắng xóa dưới chân đồi, Theo gió xuân đưa rụng tả tơi… Nàng hỡi! Xuân nay nàng có nhớ Xuân xưa ai nhặt cánh hoa mai? Gói lại, thân đưa đến tận nàng. Nàng ơi! Nay những cánh mai tàn. Nhặt trên đồi nọ, trong khi đó Nhắn bảo: “tình duyên tôi lỡ làng” Ai đi tha thiết vời giầu sang Chỉ thắm se rồi lại dở dang… Thôi nhé! Từ nay tôi chả ...
Một Đêm Ly Biệt
Một Đêm Ly Biệt (Nguyễn Bính) Còn đêm nay nữa mai đi, Người xuôi thôi có mong gì gặp nhau, Còn đêm nay nữa rồi sau, Giang hồ ai biết ai đâu ai tìm? Mịt mù tăm cá bóng chim, Chim bay dặm thẳm cá tìm sóng khơi. Con tàu ngược, con tàu xuôi, Con tàu chẳng đợi chờ tôi bao giờ? Đi không kẻ đợi người chờ, Bọt bèo trôi dạt bến bờ nào đây? Đường xa mòn mỏi gót giày, Tấm thân ...
Một Lần
Một Lần (Nguyễn Bính) Tặng Mỵ Nương Gặp một lần thôi nhớ chẳng quên, Nghe đâu đường những sáu ngày thuyền Chao ôi! Lông ngỗng mà bay hết, Biết lối nào lên đến xứ tiên? Biết lối nào lên tới xứ nàng? Để người Hà Nội nhớ mang mang Nàng đi, Hà Nội buồn như chết Hà Nội buồn như một nhỡ nhàng. Ôi! Lụa! Ôi! Đờn! Ôi! Tóc tơ! Nàng làm thiên hạ muốn tương tư Mưa xuân bay mãi ...
Một Mình
Một Mình (Nguyễn Bính) Người có đôi, ta rất một mình Phong trần đâu dám mắt ai xanh Đêm nay giăng rụng về bên ấy Góc trọ còn nguyên gió thất tình. Bài thơ Một Mình trong nhiều tác phẩm thơ ca, tập thơ của Nguyễn Trọng Bính. Bài thơ thuộc tập Người Con Gái Lầu Hoa (1941), danh mục thơ Nguyễn Trọng Bính một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và ...
Mơ Tiên
Mơ Tiên (Nguyễn Bính) Có một nàng tiên đan áo len, Nàng tiên đẹp nhất của làng tiên, Ô hay! Lòng cứ làm sao ấy ? Có phải là yêu? Hỡi Tú Uyên! Còn biết thương ai, biết nhớ ai! Nhớ thương nàng mãi, nhớ thương hoài. Làm sao, mà nhớ mà thương thế? Ngõ quanh trăng vàng muôn cánh mai. Làng tiên mỗi lúc một xa xôi, Trông lại mơ hồ mai trắng thôi. (Mai trắng như lòng trinh ...
Nàng Tú Uyên
Nàng Tú Uyên (Nguyễn Bính) Tú Uyên ơi! Cả một mùa mai trắng rụng rồi. Cả một mùa sen đang nở rộ, Bốn mùa trở lại một thân tôi. Tôi xuôi ngược mãi bến sông nàng, Quên cả thời gian, cả thế gian. Có một đêm kia trời nổi gió, Bến không đèn đóm để tôi sang. Rồi đã nhiều đêm, đã lắm đêm, Bến nàng toan trẩy khách không quen. Riêng tôi thuyền bé con thuyền bé, Cắm mãi sào ...
Người Cách Sông Rồi… Tôi Cách Sông
Người Cách Sông Rồi… Tôi Cách Sông (Nguyễn Bính) Tôi còn mong ngóng làm chi nữa, Đò đã đưa ngang tự buổi nào. Sông nước có buồn nhưng cùng bến, Nhưng mà tôi biết nói làm sao. Đôi lòng một biết với hai quen, Mắt giãi ân cần miệng kết duyên, Thương mến đã không đành kiếp chị, Nhỡ nhàng đâu dám nhận tình em. Một mối duyên thơ giữa bụi trần, Hoa còn toan thắm cuối mùa ...
Người Con Gái Ở Lầu Hoa
Người Con Gái Ở Lầu Hoa (Nguyễn Bính) Nhà nàng ở gốc cây mai trắng, Trên xóm mai vàng dưới đế kinh. Có một buổi chiều qua lối ấy, Tôi về dệt mãi mộng ba sinh. Tôi rót hồn tôi xuống mắt nàng. Hồn tôi là cả một lời van. Tôi van nàng đấy! Van nàng đấy! Ai có yêu đương chả vội vàng? Tôi rót hồn tôi xuống đã nhiều, Hồn tôi còn có được bao nhiêu? Tôi đi sợ cả lời tôi ...
Bình Luận Mới Nhất