Tâm Sự (Huy Cận) Chiều ơi! Hãy xuống thăm ta với! Thiên hạ lìa xa, đời trống không. Nắng xế ngậm ngùi trên mái cũ; Đìu hiu bên phố, nhớ bên lòng. Ta biết quen chiều tự thuở xưa, Tin nghe xa vắng rộng không bờ Một ngày trời đẹp bâng khuâng quá: Ấy buổi đầu tiên bạn bút tờ. Đã mấy năm rồi thơ nở hoa, Trang vui cũng lúc lệ buồn nhòa. Giòng đời cũng nặng sầu lưu ...
Tình Mất
Tình Mất (Huy Cận) Ôi! Những kẻ tôi chỉ chào một bận, Chân xa mau, lòng chưa kịp giao thân, Trên đường tôi nếu trở lại vài lần, Chắc ta đã yêu nhau rồi, – hẳn chứ.. Một lời nói nếu có gan ướm thử; Một bàn tay đừng lưỡng lự trao thơ; Một lúc nhìn thêm, đôi lúc tình cờ, Chắc có lẽ đã làm nên luyến ái… Yêu biết mấy nếu có lần gặp lại! Tôi vụng về, tôi ngơ ngác, nên ...
Tình Tự
Tình Tự (Huy Cận) Sáng hôm nay hồn em như tủ áo Ý trong veo là lượt xếp từng đôi. Áo đẹp chưa anh! Hoa thắm thêu đời Áo mơ ước anh bận giùm chiếc nhé. Vàng rạng cùng xanh, hồng cười với tía, Xin mời anh chọn hình sắc yêu đương. Hồn em đây đủ muôn ánh nghê thường, Anh hãy bận hồn em màu sáng chói. Anh có biết hôm nay là ngày hội. Của lòng ta. Em trần thiết, trang ...
Tựu Trường
Tựu Trường (Huy Cận) Giờ náo nức của một thời trẻ dại Hỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gương Những chàng trai mười lăm tuổi vào trường Rương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc. Sắp hạnh phúc như chương trình lớp học Buổi chiều đầu, họ tìm bạn kết duyên Trong sân trường hướng dạo giữa Đào viên Quần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ. Chân non dại ngập ngừng từng bước nhẹ Tim ...
Thân Thể
Thân Thể (Huy Cận) Hỡi Thượng Đế! Người nhìn xem, Người đã cho thân thể, Bình thịt xương để đựng chứa linh hồn. Người đã cho những bàn tay hoa nở, Những cây chân, chồi mạnh búp tơ măng; Người thu góp gió mây trong miệng thở, Nơi mắt ngời, Người gửi ánh sao trăng; Mắt nâu sáng thắp đèn soi vũ trụ, Và tai rền thu cất nhạc không gian; Và tơ tóc ướp vạn mùa hương ủ, Và ...
Thu
Thu (Huy Cận) Hôm qua thu mới về, Với một cành hoa gãy. Sương nặng gieo đầu tre, Lạnh tràn theo gió đẩy. Thu tới trong vườn bên, Ngợ ngàng màu cúc mới. Đêm qua bên láng giềng, Êm tựa nhàn, thu tới. Cô gái nhỏ thung dung, Qua miếng vườn hoa nhỏ. Đất nằm im dưới cỏ, Hoa tạ màu nhớ nhung. Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Thu” của tác giả Huy Cận. Bài thơ thuộc Tập ...
Thu Rừng
Thu Rừng (Huy Cận) Bỗng dưng buồn bã không gian Mây bay lũng thấp giăng màn âm u. Nai cao gót lẫn trong mù Xuống rừng nẻo thuộc nhìn thu mới về. Sắc trời trôi nhạt dưới khe; Chim đi lá rụng, cành nghe lạnh lùng. Sầu thu lên vút song song. Với cây hiu quạnh, với lòng quạnh hiu. Non xanh ngây cả buồn chiều, – Nhân gian e cũng tiêu điều dưới kia. Bài thơ hay các bạn vừa ...
Thuyền Đi
Thuyền Đi (Huy Cận) Trăng lên trong lúc đang chiều Gió về trong lúc ngọn triều mới lên. Thuyền đi, sông nước ưu phiền; Buồm treo ráng đỏ rong miền viễn khơi. Sang đêm thuyền đã xa vời; Người ra cửa biển, nghe hơi lạnh buồn. Canh khuya tạnh vắng bên cồn, Trăng phơi đầu bãi, nước dồn mênh mang. Thuyền người đi một tuần trăng, Sầu ta theo nước, tràng giang lững lờ. Tiễn ...
Tiễn Đưa
Tiễn Đưa (Huy Cận) Chân rộn, lòng đau xé Tay buông, dáng não nùng. Đứng dừng trông mắt lệ, Đi bắc cầu nhớ nhung. Người xa, buồn lại gần Tai nặng lời giao thân Ngã ba áo lặn… Dặm trường thương cố nhân. Gió về, chiều sẽ kể… Bước chậm tưởng gần người Cây dài lung bóng xế Sương sầu gieo xuống vai. Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Tiễn Đưa” của tác giả Huy Cận. Bài ...
Tràng Giang
Tràng Giang (Huy Cận) Bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài H.C Tặng Trần Khánh Dư Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp, Con thuyền xuôi mái nước song song. Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả; Củi một cành khô lạc mấy dòng. Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu, Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều Nắng xuống, trời lên sâu chót vót; Sông dài, trời rộng, bến cô liêu. Bèo dạt về đâu, hàng ...
Trình Bày
Trình Bày (Huy Cận) Tôi sẽ đến trước mặt người, Thượng Đế! Để kêu than, khi tôi đã lìa đời; Khi lá rụng, và hồn tôi đã xế, Sang bên kia thế giới của loài người. Trước Thượng Đế hiền từ tôi sẽ đặt, Trái tim đau khổ héo thuở trần gian. Tôi sẽ nói: “Này đây là nước mắt, Ngọc đau buồn, nguyên khối vẫn chưa tan, Người biết đấy, lòng tôi trong trắng lắm, Người cho sao tôi ...
Trò Chuyện
Trò Chuyện (Huy Cận) I Chiều lại xuống ở trên lầu cô tịch; Chờ thi nhân đã chết tự ngàn xưa, Nói chuyện cùng – chiều không nắng không mưa, Không sương gió, chỉ có sầu vạn thủa. Đời hưu quạnh, thời gian nghiêng bóng nhớ, Phố không cây thôi sầu biết bao chừng; Chỉ mơ hồ trùng điệp với mông lung, Buồn vạn lớp trên mái nhà dợn sóng II Nghìn năm trước thủa các người mơ ...
Bình Luận Mới Nhất