Mưa (Hồ Dzếnh) Tôi nhớ ngày năm xưa Mái nhà vang tiếng mưa Đương ngày mà hóa tối Nước chảy át lời thưa Gió tung đầu ngọn mít Gió nghiến thân cây dừa Tôi và Hiền ở cách Vẻn vẹn một giàn dưa Tay tôi làm loa miệng Hỏi: “Hiền ăn cơm chưa?” Chừng nghe không rõ tiếng Hiền đáp: “Hai giờ trưa!” Trời mưa rồi trời mưa Sân nhà đầy bong bóng Hai tôi ngồi mơ mộng Đếm mãi vẫn ...
Tình Xưa
Tình Xưa (Hồ Dzếnh) Em nhớ không em? mới độ nào Đem cành cây chiết cạnh bờ ao Cây tươi trong lúc người lơ đãng Thắm thoắt ngày qua nhánh trổ đào Tóc liễu xanh xanh vẫy tóc người Tay em cầm nhẹ lấy tay tôi… Lần đầu ân ái trao bằng mắt Rồi để tình thương đến trọn đời Anh đã già rồi, em vẫn xuân Đời anh dầu dãi bốn phong trần Đòi phen trên bước đường đau khổ Anh vẫn mơ ...
Lặng Lẽ
Lặng Lẽ (Hồ Dzếnh) Tôi không chọn nắng, cầu mưa Nhớ người không cứ về trưa hay chiều Tôi yêu vì nắng cây reo Bướm bay vô cớ, gió vèo tự nhiên Ðời tình: hoa thắm thêu duyên Tóc mây vắt mộng, mắt huyền gợi mơ Em là “người ấy” hay cô Sầu chung duyên kiếp làm thơ, đủ rồi Tôi tin người để tin tôi Ðể tin tưởng mãi rằng đời dễ tin Tôi vui lòng sống trong im Hồn nương bóng ...
Bài Hát Ru Em
Bài Hát Ru Em (Hồ Dzếnh) Ngủ đi, em bé anh yêu Phòng em gió sáng dặt dìu tiếng hoa Thu về, mùa đã nghe xa… Hoàng hôn nhân thế phai nhòa nhớ thương Riêng em tóc biếc, môi hường Vui say bên nỗi đoạn trường là anh Chiều đồi: cây tạ hồn xanh Sương the lảng đảng, hoa cành tả tơi Em vui, xuân sắc riêng trời Hồn say giấc bướm, miệng cười vẻ hoa Em ơi, chiều thế đương ...
Thu
Thu (Hồ Dzếnh) Suốt trời hôm ấy thê lương quá Tóc liễu bờm xơm, sóng vỗ hồ Mây rối trên trời, cây rối lá Giường cô xuân nữ gối chăn xô… Ðây là tất cả một mùa thơ Tất cả lều tranh, cả khói mờ Cả gió may đưa, buồn lắng xuống Cả lòng tôi với cả lòng cô Có một nghìn cây rũ rượi buồn Một nghìn sông rét, vạn hoàng hôn Dăm thân thiếu nữ gầy như trúc Ðứng chịu tang trời đổ ...
Muôn Trùng
Muôn Trùng (Hồ Dzếnh) Tình vạn dặm, tên người yêu chắc đẹp Người và tôi xa quá đỗi muôn trùng Tôi với người chưa một giấc mơ chung Ðời viễn xứ, nên tình không thấu hết Hoài mộng cho tin, nghi ngờ để biết Hỡi người duyên, người xa cách muôn trùng Ðến bao giờ nằm ngủ giấc mơ chung Cho thơ sáng diễn quanh hồn thắm thiết? Hỡi người đẹp chưa bao giờ quen biết Mắt người lo ...
Buổi Hẹn
Buổi Hẹn (Hồ Dzếnh) Nắng vàng em mới lại Ôi! ngóng trông sao buồn Tôi đi và đứng mãi Mắt tìm xa xôi luôn… Tôi mơ chân trên đường Áo màu trong lá thắm Đường và cây mát lắm Riêng lòng tôi đau thương Tôi không hề yêu đương Sao sầu tôi vương vương Sao tình tôi bát ngát Sao hồn tôi thê lương? Nhẽ nào trên Hà Nội Ngày vàng chia sáng, tối Không thấy nắng bay reo Em ...
Trong Nắng Trưa
Trong Nắng Trưa (Hồ Dzếnh) Em ạ, lòng tôi, tôi ngỡ đâu Ðã dâng em hết buổi xuân đầu Trời xưa huyển lộng màu hoa, nắng Trong thoáng thơ vàng, len ý đau… Tôi là đứa trẻ ngủ trong nôi Bừng tỉnh, vì nghe mộng vẳng lời Ðất bỗng thêu hoa, tôi bỗng lớn Mong tìm lứa bạn, sánh duyên đôi Tôi bước vào đời, tự ngõ xưa Nôi hiu gió sớm, xế buồn trưa Thuyền tre nằm ngủ trong mơ ...
Lỡ Đò
Lỡ Đò (Hồ Dzếnh) Nhà em ở cách hai sông Muốn qua bên ấy, phải vòng phía non Lúa xanh sóng lúa reo cồn Cây xanh dẫn lối, lối mòn cỏ tươi Chân đi mắt ngoảnh trông trời Khấn thầm: “Thượng đế phù tôi kịp đò Cho tôi mang tấm tình thơ Gởi người xa mấy lần đò ngắm trông Sông xuân hẹn chở hết lòng Ðò xuân đem hết chờ mong tới bờ” Em ơi, anh lỡ chuyến đò Chuyến đò thứ nhất, ...
Xuân Ý
Xuân Ý (Hồ Dzếnh) Trời đẹp như trời mới tráng gương Chim ca, tiếng sáng rộn ven đường Có ai bên cửa ngồi hong tóc Cho chảy lan thành một suối hương… Sắc biếc giao nhau, cành bắt cành Nước trong, hồ ngợp thuỷ tinh xanh Chim bay, cánh trĩu trong xuân ý Em đợi chờ ai, khuất bức mành? Giữa một giờ thiêng, tình rất đẹp Rất buồn và rất… rất thanh thanh Mày ai bán nguyệt, ...
Giản Dị
Giản Dị (Hồ Dzếnh) Em ăn, em nói, em cười Kiếp này không có hai người như em Kinh thành: quần nhiễu, hàng len Em tôi: áo trắng, quần đen sơ sài Ai mà để ý vào ai Quần đen lẫn bóng, áo gai lẫn màu Trên đời hai đứa yêu nhau Quần đen hóa đẹp, áo sầu hóa vui Tình là hạnh phúc chia đôi Hương len kẽ đá, trăng soi dặm trường Ðừng mong ước cả Thiên đường Hãy xin lấy nửa tấc ...
Phong Châu
Phong Châu (Hồ Dzếnh) Người xưa xa rồi, lông ngỗng hết Người xưa xa rồi, tình xưa không chết Nghìn năm trăng sáng đất Phong Châu Duyên cổ còn mơ vạn cổ sầu – Nàng là Hoa tươi đất Việt Chàng là Tinh túy trời Ngô Tình trâm anh, giòng phế thiệt Chỉ hồng duyên thắm se tơ… Ngờ đâu, trước cảnh biển bao la Gươm sắc chia lìa con với cha! Trung nghĩa ai hay trung nghĩa… ...
Bình Luận Mới Nhất