Hoa Vông Vang (Nguyễn Bính) Tặng Như Tâm, nhân vật chính của bài thơ "Nghĩ lại về Pauxtôpxky", và cũng lại là người từng rất yêu tập truyện ngắn "Hoa vông vang" của nhà văn Đỗ Tốn. Trước chiến tranh, ngày mới biết vô tư, Em yêu sắc vông vang – những buồn vui quá khứ... Anh bỗng gặp hôm nay trong ngôi chùa Lào cổ Hoa - như điều chưa nói đã qua đi! Cuộc sống bộn bề thay ...
Không Đề (I)
Không Đề (I) (Nguyễn Bính) Em cũng giống như cơn mưa, như trận gió lúc sang hè Làm thức tỉnh hồn tôi nhiều biến động Tôi im lặng, bàng hoàng khi được sống Một ngày vui không dễ nói ra lời Lối rất dốc. Màn sương và một chút mây trời Một chút nắng làm hồng hào gương mặt Một chút lặng thinh khi nhìn xa tít tắp Một chút đợi chờ sẽ thổ lộ bâng quơ. Ta cứ lên cao, cao mãi ...
Không Đề (II)
Không Đề (II) (Nguyễn Bính) Anh mất những gì trong em thuở nhỏ Mất sự bình yên hay những niềm vui? Mà đến giờ vẫn tưởng còn nguyên vẹn Vẫn tưởng còn nguyên cả cuộc đời! Anh đã buông qua nhịp đập trái tim thơ Như chim bay qua nỗi buồn một thuở (Ôi đến nhiêu khê là nỗi buồn tuổi nhỏ!) Áo ướt chăng em? Trên áo động xuân về! Giá như là ta đã yêu nhau Hẳn mộng ước vuông ...
Lạnh
Lạnh (Nguyễn Bính) Chỗ em qua, gió bấc đã thay mùa, Chân rạ mới se lòng mong lúa ấm Những lá bàng rơi, càng khô càng thắm, Lá khô hoài, có trút xuống nơi em? 1967 Nguồn: Bằng Việt, Tác phẩm chọn lọc, NXB Hội Nhà văn, 2010 Bài thơ "Lạnh" trong nhiều tác phẩm thơ ca, tập thơ của Nguyễn Việt Bằng. Thuộc danh mục thơ Bằng Việt một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu ...
Một Chút Bùi Ngùi Trên Biển
Một Chút Bùi Ngùi Trên Biển (Nguyễn Bính) Trống Mái vẫn như xưa Không ai nói đến lứa đôi bên bờ biển bão... Những em bé gầy đen đi nhặt cá ven bờ Tất cả đều dẫm lên những tổ dã tràng và những viên bi vô tận, Không ai ngạc nhiên trước vẻ đẹp những con sò! Chúng ta biết quá nhiều điều vô ích Trong cuộc đời vất vả, vội vàng thôi, Chúng ta chẳng bao giờ đi vòng quanh Trái ...
Một Khúc Tình Ca Lâu Rồi Không Lặp Lại!
Một Khúc Tình Ca Lâu Rồi Không Lặp Lại! (Nguyễn Bính) Bần thần nghe động chồi Xuân Tưởng quê nghìn dặm xích gần bên ta, Ngọt se lòng phút nhớ nhà Ngỡ đâu chút lửa chiều xa lạ lùng! Chốn xưa, em có bận lòng Giống như ta, thuở mây hồng lênh đênh?... Dẫu sao cũng một mối tình Ngày chưa đứng bóng, trời xanh thật rồi! Trời xanh... đôi ngả bồi hồi, Có còn kỷ niệm, hay nguôi ...
Mùa Mưa
Mùa Mưa (Nguyễn Bính) Tháng Ba, săng lẻ vừa ra lá, Rừng lại mù mưa... Nước ngập rồi! Xe đi trầy trụt, đường trơn quá Áo quần mốc hết, bạn gùi ơi! Kho bắc cao lên sát mái nhà Từng đàn kiến cánh nối nhau ra, Những chùm mốc trắng lan theo gió Cơn lũ vừa im lại thốc qua. Vắng tiếng người đi phía cửa rừng Núi đặc sa mù, buốt thấu lưng, Cây dựng thành cao, che kín mắt Lũ ...
Năm Anh Gặp Em
Năm Anh Gặp Em (Nguyễn Bính) Năm anh gặp em, những cơn bão liên miên đang đổ vào Hà Nội, Bến xe mưa bay, em đứng đợi một mình... Chân sưng khớp và đoạn đường xa ngái! Đưa em lên ngọn sông Đà giá trải Cứ mỗi lần trở rét, biết em đau... Năm ấy, ta biết thế nào là yêu nhau: Một bức thư đi hai tháng ròng, run tay khi nhận được, Đọc nét chữ thuộc lòng, nhưng tưởng tượng ...
Ngẫu Nhiên Và Tất Nhiên
Ngẫu Nhiên Và Tất Nhiên (Nguyễn Bính) Tôi có một con tàu, Em có một vì sao. Tôi có một vầng trăng, Em có ngày nắng ráo. Tôi có một cơn mưa, Em có dải rừng xa. * Tôi đem vầng trăng khớp lại với trời sao, Đem cơn mưa đặt trước ngày nắng ráo Đem con tàu chạy qua rừng hư ảo... Và bất ngờ, em nói đến Tình Yêu! 1986 Nguồn: Bằng Việt, Tác phẩm chọn lọc, NXB Hội Nhà văn, ...
Nhớ
Nhớ (Nguyễn Bính) Lá gồi lợp kín ba gian Rừng sâu, những buổi chiều càng lắng sâu... Ước gì cơn sốt qua mau Để ngồi yên được lâu lâu cùng chiều! Cây cao chi đọng nắng nhiều Em xa chi, nặng lòng yêu thế này! Ngỡ như cách mấy tầm tay Mà ra thành mấy ngàn ngày đạn bom! Ngược xuôi, đá núi đã mòn, Chút phân vân tuổi trăng tròn đã qua... Em như một bóng cửa nhà Sau gian ...
Những Vỉa Than Ngầm
Những Vỉa Than Ngầm (Nguyễn Bính) Tôi còn mãi buổi chiều xanh khắc khoải Đi sao không hết lòng mình! Những vỉa than ngầm thời trẻ Bất thần bùng cháy lên. Cỏ may mùa thu Cỏ lạ lùng khô đắng Cỏ suốt đời lang thang Tôi còn mãi buổi chiều xanh khắc khoải Cỏ may ghim đầy. Đi sao không hết lòng mình Không sao tìm ra giới hạn Cỏ bỗng làm tôi rơi nước mắt Những vỉa than ...
Quá Chừng
Quá Chừng (Nguyễn Bính) Biển quá chừng say, chuếnh choáng men, Đồng quá chừng tươi, đất xốp mềm, Trời quá chừng xanh, trời cổ tích, Hút mắt trùng khơi, tôi với em! Tôi quá chừng tôi trong sóng lớn Thoả thích như quên hết tuổi mình, Em quá chừng em trong gió cuốn Gió vụt nâng thành đôi cánh tiên! Cảm giác bồng bềnh theo sóng đi Trôi mãi trong không chẳng vướng ...
Bình Luận Mới Nhất