Ao Ước (Tế Hanh) Anh là kẻ say mê, nhưng nhút nhát; Không hiểu giùm, em lại nỡ cho anh Là không yêu, là một kẻ vô tình. Anh tức quá, đem lòng ao ước tệ: Nếu em chết! Chắc là anh có thể Tỏ mối tình lặng lẽ quá sâu thâm: Anh đến nơi em nghỉ giấc ngàn năm Ngồi điên dại sầu như cây liễu rủ Anh không uống, anh không ăn, không ngủ, Anh khóc than, than khóc đến bao giờ Nước ...
Độc Ác
Độc Ác (Tế Hanh) Còn gì sướng cho bằng trông cặp mắt Êm như nhung, sưng tím, lệ tràn trề; Ngắm bộ ngực tròn xinh đau quằn quại Nặng nề buông trong hơi thở đê mê! Nguồn vui thú hãy tìm trong tiếng khóc. Rách đau thương như lụa xé tơi bời; Trên cặp mắt môi đỏ tươi như vết máu Kiếm nụ cười héo hắt tựa hoa rơi. Vì ta quá yêu em – nhưng thất vọng! (Ngàn muôn năm, yêu chỉ ...
Chủ Nhật
Chủ Nhật (Tế Hanh) Buồn làm sao cho ngày chủ nhật Của người học trò vơ vẩn hay yêu! Những ngày kia vui vẻ hơn nhiều Ngồi chăm chỉ lắng nghe lời thầy giảng, Hay vui đùa, chuyện trò cùng chúng bạn, Trí bình yên thư thái biết bao nhiêu Và nhất là được trông thấy người yêu, Người thiếu nữ xinh như tờ giấy trắng. Lần đi học là một lần đo đắn: Đi làm sao cho gặp được giữa ...
Ngại Ngùng
Ngại Ngùng (Tế Hanh) Thơ anh lên, lòng anh mong nói lắm! Vần theo nhau, điệu nhịp gọi nhau vang; Anh tưởng chừng viết được biết bao hàng Cầm đến bút, lòng không như giấy trắng! Bởi vì em, bởi vì em quá lặng. Anh làm thơ rồi biết tặng cho ai? Sao em không bày tỏ một hai lời Cho anh biết lòng em đôi chút với? Anh cầu khẩn, nguồn thơ anh ngóng đợi; Em nói đi! Em nói, có ...
Quê Bạn
Quê Bạn (Tế Hanh) Nghe em kể lể nỗi niềm Bấy lâu cách trở nhớ niềm cố hương. Yêu em ta những vấn vương; Nghĩ quê quán bạn dạ thường ngẩn ngơ. Mơ màng tin tức ra vô Mải mê trong tấm bản đồ tìm tên… – Quê em ở chốn nào em! Phải nơi nước biển êm đềm non tươi? Phải nơi chim hót hoa cười, Trăng chào gió hỏi? – Đúng rồi, phải không? Bởi vì đôi mắt em trong Ngó ta, ta thấy ...
Những Đêm Tối
Những Đêm Tối (Tế Hanh) Những đêm tối là giờ lo tĩnh tọa, Những chiều im là buổi ráng cầu kinh, Ta đắm say, mê tín đạo Ân Tình. Đọc câu kệ “Yêu em… anh nhớ quá!” Với mong mỏi thiết tha thành chánh quả: Hồn mong manh trực tiếp với niềm yêu. Miệng lâm râm, ta tụng niệm thật nhiều, Tay cung kính khoanh đè trên ngực sợ, Mắt chẳng thấy vật chi tuy vẫn mở, Tai bưng im gác ...
Sầu Tên
Sầu Tên (Tế Hanh) Không lắng đợi, cũng không cần rõ rệt, Chỉ thoáng nghe nhè nhẹ, thoáng nghe thôi Tôi đã không giữ được tự nhiên rồi; Lòng cảm động nao nao đầy ứ nghẹn, Ôi vương víu cái tên người yêu mến! Thế mà còn những tiếng giống hơi hơi Hay đồng âm trái nghĩa với tên người, Lòng thắc mắc cũng kiếm điều tư lự. Đôi cái dấu thêm vào đôi cái chữ. Dáng thân quen từ ...
Tấm Lịch Đời
Tấm Lịch Đời (Tế Hanh) Tôi muốn đem ngày tôi In thành một bản lịch, Để tôi gỡ tờ đời Tùy theo hồi sở thích. Tôi sẽ để thật lâu Những tờ ghi hạnh phúc, Và vội bỏ tờ sầu Không theo giờ, đợi lúc. Khi vắng mặt người yêu Thì giờ không muốn hết Tôi sẽ gỡ thật nhiều Để chi ngày cách biệt? Bài thơ "Tấm Lịch Đời" của tác giả Trần Tế Hanh. Bài thơ thuộc tập Nghẹn Ngào ...
Ngụy Biện
Ngụy Biện (Tế Hanh) Em bảo anh: “em không yêu anh nữa!” Em đành lòng, anh biết nói làm sao? Nhưng em ơi, em nên suy nghĩ lại: Không có anh, em sẽ mất dường nào. Không có anh, em đem đôi mắt ngọc Sáng long lanh so sánh với vì sao, Ai đem ví làn mây cùng mái tóc? Vừng trán trong ai ví với trời cao? Hàm răng trắng hết cười ra ánh sáng, Làn môi son thôi nở những bông ...
Có Những Con Đường
Có Những Con Đường (Tế Hanh) Có những con đường ta đã đi Thẩn thơ qua lại rất nhiều khi Nhà người yêu mến ngang qua đấy Vắng mặt nên lòng thấy biệt li. Ta gửi tình ta ở khoảng đường: Bước này tưởng nhớ, bước này thương. Ta đưa ngượng nghịu, hàng mi chớp, Ngực đánh dồn thêm, chân vấn vương. Đi mãi không hề biết mỏi xa, Đi suông không dám ngó vô nhà. Đường thường bỗng ...
Tặng Hoa
Tặng Hoa (Tế Hanh) Anh nghĩ đến em đầy tin cẩn Ra vườn kết một bó hoa xuân. Nhưng em không đến, lòng đau cắt Anh ngó hoa phai cánh rã dần. Cũng tưởng hoa sung sướng được vầy Bởi người diễm lệ có bàn tay Trắng ngần. Ngón nhỏ thon thon nhọn Đã xé lòng anh tự bấy nay. Anh đứng ngây chờ em lại chơi Cho hoa ngắn ngủi chết yên đời; Tay anh thô quá! – em không đến Nỡ để ...
Đắng Cay
Đắng Cay (Tế Hanh) Vui không dám vui nhiều, Miệng cười như thể mếu! Lo lắng nỗi đìu hiu Vấn vương người yểu điệu. Đau buồn che dấu lệ; Ta có thở than đâu! Em xinh tươi như thế Ai nỡ sẻ chia sầu. Một lời em nói vội, Một bước em đi nhanh, Ta tưởng chừng thế giới Sụp đổ vỡ tan tành. Quen biết, vẫn cô đơn, Lứa đôi thêm tẻ lạnh; Ta ôm chịu tủi hờn, Chết dần lòng kiêu ...
Bình Luận Mới Nhất