Chùm Thơ Lục Bát Về Quê Hương!
Bài thơ lục bát quê hương là những câu từ đẹp đẻ, mộc mạc và giản dị mà nhiều tác giả miểu tả về quê hương. Quê hương không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn của ta, đó còn là nơi dạy chúng ta những bài học đầu đời, những bước đi chững chạc, trưởng thành trên con đường đời. Quê hương nơi có người mẹ tần tảo sớm hôm, nơi có người Cha hết lòng vì con cái. Quê hương còn có lũy tre xanh, hàng dừa, nơi những cánh đông mênh mông bất tận, nơi có đồng cỏ xanh rì…
Đơn giản lắm, chỉ có hai từ “quê hương” thôi nhưng mỗi khi nghĩ về lại mang đến những cảm xúc bồi hồi, hạnh phúc khó tả. Quê hương dạy chúng ta biết rằng sẽ chẳng có nơi nào bình yên hơn thế. Đâu đâu cũng có những cạm bẫy, cuộc đời sẽ có những chông gai, thế nhưng vượt qua chúng sẽ là hạnh phúc. Và quê hương luôn sẵn sàng dang tay đón chúng ta về khi đã quá mệt mỏi khổ đâu.
Hồn Quê – Tác Giả: Văn Uyên
Giữ lại một chút… hồn quê
Đi xa sẽ có ngày về thăm “u”.
Mơ màng nhớ đến lời ru
Bờ tre một chiếc võng dù đong đưa
Quê hương khi nắng khi mưa
À ơi một giấc ngủ trưa mùa hè
Rộn ràng với bản nhạc ve
Bờ tre độ ấy, nước chè tươi xanh
Mấy đám mây trắng tròng trành
Mặt sông gợn sóng mây thành thuyền trôi
Hồn quê… mãi ở trong tôi
Bờ tre bóng mát bồi hồi giấc xưa
Quê Hương – Tác Giả: Vũ Thế Phiệt
Tóc nay đã chuyển màu sương
Vẫn thường rong ruổi trên đường về quê
Một năm hàng chục lần về
Thế mà vẫn cứ thích về quê hương
Nơi đây – làng tôi yêu thương
Đi đâu cũng thấy vấn vương quê mình
Nhớ sao cái tuổi học sinh
Luôn luôn quấn quýt thắm tình với quê.
Nơi xưa khi bé, chiều hè
Thả diều cùng với tiếng ve bên đình
Và khi những buổi bình minh
Ríu ran chim hót thanh bình làng quê.
Tuổi học trò cứ đam mê
Vẽ tranh thủy mạc, hồn quê bốn mùa*
Vui sao những lúc trời mưa
Bông nhông lặn ngụp vui đùa dưới ao.
Nhớ nhiều – những đêm trăng sao
Thả mồi cất vó, bờ ao trước đình.
Nhớ người cùng tuổi học sinh
Ngây thơ, khờ dại chúng mình có nhau
Bạn bè giờ ở nơi đâu?
Chắc là đều đã bạc đầu cả thôi!
Nhớ bờ tre, dạ bồi hồi
Gió chiều hong tóc, ai ngồi nơi đây?
Anh em như chân với tay
Nhớ hoài ngày đó – những ngày ấu thơ.
Đến giờ tôi vẫn ước mơ
Thời gian quay lại những giờ thơ ngây.
Và còn nhớ cả những ngày
Làm ăn hợp tác – những ngày khó khăn
Đói ăn cộng thêm nhọc nhằn
Vẫn cùng gắng sức góp phần, góp công
Hai sương, một nắng ngoài đồng
Sớm khuya, giá rét cũng không quản gì.
Lại còn vất vả mùa thi
Vừa làm vừa học có gì ngại đâu
Chỉ mong sao lớn cho mau
Góp phần nhỏ bé làm giàu quê hương.
Những năm tháng ở chiến trường
Xa quê ngàn dặm càng vương vấn lòng
Trong mưa bom đạn vẫn mong
Trong cơn sốt rét, vẫn lòng nhớ quê
Nhớ cha mẹ ngóng con về
Nhớ người chung thủy lời thề năm nao
Nhớ nhiều càng thấy ước ao
Nhớ nhiều càng thấy tự hào với quê.
Sau ngày Chiến thắng trở về
Thoát ly công tác, vẫn về quê hương
Chăm lo công việc khói hương
Gia Tiên, Tiên Tổ lệ thường ở quê
Năm mươi năm vẫn đi về
Cái nôi thơ ấu – làng quê của mình
Ngôi làng nho nhỏ nhỏ xinh
Ta yêu ta quý, thắm tình quê hương.
Lộng Điền, Nghĩa Đồng, Nghĩa Hưng, Nam Định
Tiết Thanh minh, năm Đinh Dậu
Quê Hương – Tác Giả: Cỏ May
Quê hương một dải núi đồi,
Bốn mùa vắng vẻ mây trôi hững hờ.
Suối xanh vắt vẻo nương ngô,
Hồn nhiên, trong trẻo lòng mơ sông nguồn.
Xa quê đau đáu nỗi buồn,
Mong ngày trở lại cội nguồn sinh sôi.
Mời em cùng đến quê tôi,
Thăm quê ngắm núi, ngắm đồi nương ngô.
Tâm tình bên suối hẹn hò,
Trăm năm kết tóc xe tơ trọn tình.
Thương nhau thương lấy quê mình,
Dù xa sôi vẫn nghĩa tình nặng sâu.
Như núi mãi xanh một màu,
Như sông, như suối cùng nhau hẹn hò
Tháng ngày trông ngóng đợi chờ,
Suối sông tụ họp bến bờ thủy chung.
Nhớ Lắm Quê Hương – Tác Giả: Vũ Thế Phiệt
Quê hương yêu dấu đâu xa
Muốn về thăm lắm nhưng mà đau chân
Nhớ nhà cùng nhớ người thân
Nhớ bao bè bạn, người gần người xa
Những ngày khờ dại của ta
Anh em bè bạn như là thước phim
Lâu lâu thấy nhớ lại tìm
Từ trong ký ức trong tim của mình
May sao còn có được hình
Nhờ In – tơ – net cho mình thấy nhau
Giờ đây dù đã bạc đầu
Quê hương hai tiếng khắc sâu trong lòng
Giờ đây ai có biết không
Nỗi niềm khắc khoải ta mong được về
Thả hồn vào gió nơi quê
Cho vơi nỗi nhớ đầu Hè hôm nay.
Quê Hương Còn Mãi Trong Tôi – Tác Giả: Tri Lê
Đường làng rợp bóng lũy tre
Êm êm khúc hát trưa hè võng đưa
Ngàn năm đẹp mãi bóng dừa
Nước trong ngọt lịm mỗi trưa mẹ về
Bát cơm lửa rạ ngon ghê
Rau lan chấm với cá trê tương cà
Nhớ hoài hương vị quê ta
Người quê chân chất hiền hòa dễ thương
Nhớ đồng lúa chín bên đường
Lao xao trong gió mùi hương ngọt ngào
Nhớ từng tất ruộng bờ ao
Nhớ con đò nhỏ mời chào khách qua
Nhớ buồng chuối chín sau nhà
Bình minh vừa sáng tiếng gà sang canh
Líu lo chim hót trên cành
Nhà nông quang gánh bước nhanh ra đồng
Giọng hò ai vọng bên sông
Một đàn cò trắng bềnh bồng xa xa
Hôm nay trở lại quê nhà
Bước chân trên lối nắng tà chợ thưa
Hết xuân gió cũng sang mùa
À ơi tiếng mẹ ru xưa mãi còn
Tuổi Thơ Quê Hương – Tác Giả: Đỗ Khoa
Xa quê mấy chục năm rồi
Ôi sao mà nhớ nhớ nơi sinh thành
Nhớ về một mái nhà tranh
Mẹ ngồi vá áo cho mình năm xưa
Mùa hè nằm võng đu đưa
Mùa đông chút nắng ban trưa ấm lòng
Vườn sau cam quýt bưởi bòng
Dãy ngoài hàng mận dãy trong gốc đào
Phía đông là ngõ ra vào
Có cây vối ngọt góc ao vươn cành
Giậu chè bao cụm trầu xanh
Bếp xưa đỏ lửa nồi canh cua đồng
Bể nước mưa cạnh cây hồng
Hàng cau hoa trắng bầy ong vui vầy
Nhớ buồng Đông nhớ buồng Tây
Vách nhà xưa vẽ các cây bốn mùa
Nhớ nơi cha vẫn nghỉ trưa
Bàn vuông tiếp khách sáng trưa hương trà
Bàn thờ tổ nội giữa nhà
Cha thường hương khói vái bà vái ông
Trước nhà là một con sông
Nước lên xuống tắm nước ròng mò cua
Con trâu chăn dắt sớm trưa
Cái sân trục lúa chiêm mùa hàng năm
Vườn hành dưa bở mẹ giâm
Mỗi mùa thu được cả trăm sọt đầy
Sáng đi học cha bảo này
Gánh ra đầu chợ mẹ mày đến sau…
Một hôm đánh cá lạch đông
Được nhiều đầy vịt* đói không thể về
Mẹ ra đón tận chân đê
Thương con mẹ nói cố về đi con
Mười năm bảo vệ nước non
Ngày về không gặp bởi còn mẹ đâu?
Chốn Thanh Bình – Tác Giả: Nguyễn Quang
Chốn quê yên ả thanh bình.
Cây Đa, giếng nước sân Đình luỹ tre.
Trưa hè rộn rã tiếng Ve
Đàn trâu thong thả kéo xe sớm chiều.
Xa xa nghe tiếng sáo Diều
Tiếng Gà gáy sáng… ráng chiều én bay.
Thu về gửi gió heo may
Đong đầy hạnh phúc tình say mặn nồng.
Xôn xao nỗi nhớ mùa Đông
Nghiêng nghiêng soi bóng dòng sông êm đềm
Trăng khuya chênh chếch bên thềm.
Hằng Nga nũng nịu nửa đêm gợi tình
Quê hương nơi ấy thanh bình
Nay về chốn cũ ấm tình trong ta!
Quê Hương Yêu Dấu – Tác Giả: Xuân Huy
Quê hương là mẹ, là cha
Quê hương nâng mỗi bước ta đầu đời
Chao nghiêng cánh võng… ầu ơi
Tương cà, rau muống… ngọt lời mẹ ru
Quê hương là những chiều thu
Hương cau ngan ngát, chim gù… bâng khuâng
Quê hương là những dấu chân
Oằn lưng cha cõng đồng gần, ruộng xa
Dòng sữa mẹ ngọt nuôi ta
Chắt chiu cay đắng, mặn mà sớm khuya…
Dõi theo mỗi bước ta đi
Vòng tay ôm ấp những khi trở trời
Nặng lòng yêu lắm quê ơi
Dẫu đi cuối đất, cùng trời… chẳng quên!
Con Thương Quê Mẹ – Tác Giả: Đỗ Khoa
Con thương quê mẹ gieo neo
Quanh năm lam lũ vẫn nghèo như xưa
Nắng mưa khó nhọc sớm trưa
Đời mẹ một nắng hai mưa nhọc nhằn
Mẹ ơi! Nhớ kiếp con tằm
Chắt chiu nhả lụa quanh năm tháng ngày
Quê nay từng bước đổi thay
Bây giờ đã có mát cày thay trâu
Nước về đồng trước đồng sau
Mỗi năm ba vụ lúa màu tốt tươi
Quê hương rộn rã tiếng cười
Cuộc sống đổi mới mọi người ấm no
Quê Hương Ơi – Tác Giả: Trần Đình Sơn
Thơ rơi giữa buổi chiều tà
Viết cho bè bạn gần xa tỏ tường.
Ai người cũng có quê hương.
Dù phố thị hay miệt vườn thôn trang.
Tuổi xuân rông ruổi dọc ngang
Quê hương bao nỗi võ vàng nhớ nhung.
Tôi đây lưu lạc bao vùng
Nhưng trong hoài niệm vô cùng luyến lưu.
Mỗi vùng cũng có khuyết ưu
Nhưng mà nỗi nhớ vẫn theo bên lòng.
Có núi rừng, có dòng sông
Có bờ cát trắng cánh đồng nên thơ.
Quê hương ai cũng từng mơ
Về thời thơ ấu vui đùa cùng nhau.
Dù đi đâu, ở tận đâu
Sân Đình, bến nước, bãi dâu nhớ hoài.
Chiều rơi nhìn hạt nắng phai
lòng ra nhắc nhở những ai hững hờ
Quê hương ở tít xa mờ
Hãy nên dành chút thì giờ cho quê.
Quê Hương – Tác Giả: Phan Thị Hạnh
Chim còn có tổ có tông
Người sao chẳng nhớ non sông cội nguồn
Quê hương xa cách thấy buồn
Lời ru điệu hát hãy còn trong tâm
Hái dâu vất vả chăn tằm
Nhả tơ óng mượt trăng rằm ước ao
Lũy tre bến nước cầu ao
Nhớ hoài đối đáp ca dao tâm tình
Yêu sao giọt nắng lung linh
Áo dài tha thướt tươi xinh dịu hiền
Thương luôn giọng cả ba miền
Đều mang âm sắc nỗi niềm yêu thương
Quê Hương Ngọt Ngào – Tác Giả: Anh Dũng
Quê hương nơi ấy xa mờ
Bình yên trong những câu thơ ngọt ngào.
Cánh cò đắm đuối nghiêng chao
Hương sen dìu dịu đọng vào lời ru.
Chợt nghe một tiếng chim gù
Lao xao đồng lúa mùa thu chín vàng.
Con đò lả lướt sang ngang
Triền đê bay lượn mênh mang cánh diều.
Thoảng nghe trong gió phiêu diêu,
Sáo ai đổ tiếng trời chiều bâng khuâng.
Sao nghe lòng cứ lâng lâng,
Nhìn sang bên ấy một vầng trăng tươi.
Dấu sau vành nón nụ cười,
Duyên duyên má thắm xinh tươi mắt huyền.
Bàn chân đi khắp mọi miền
Quê nhà hai tiếng thiêng liêng trong lòng.
Thủy Mặc Chân Quê – Tác Giả: Lê Trường
Gió lùa lay lá lao xao
Đồng quê nắng vàng ghé lúa
Sườn non sáng màu nhung lụa
Mây vờn điểm nét rừng Xuân
Hạ thương cũng đã rất gần
Chim rừng đón mùa sinh nở
Mé đồi sáng chiều khiêu vũ
Ngân nga tiếng hót gợi tình
Hoa vườn như được hồi sinh
Qua mùa ngủ Đông sắt lá
Chào nắng mới về hối hả
Mở lòng bung cánh tỏa hương
Mềm dải đôi bờ sông thương
Cờ lau soi mình bóng nước
Một vùng mây trời sơn cước
Thắm màu thủy mặc tranh quê
Sáo diều ai thả chân đê
Nhắc ta nhớ thời thanh thiếu
Để nay ngẫm đời mới hiểu
Tuổi xanh thắm đẹp tình đầu
Nhớ mãi một bờ sông sâu
Dáng em thẹn thùng soi bóng
Má lúm đồng tiền lay động
Xao lòng một mảnh trời riêng
Nhớ Quê – Tác Giả: Phan Thị Hạnh
Quê hương tình nặng nghĩa sâu
Xa nơi cắt rốn đã lâu lắm rồi
Trong tim chợt thấy bồi hồi
Tiếng ai vang vọng như hồi chuông ngân
Lời ru dịu ngọt ân cần
Tắt đèn tối lửa thôn lân cậy nhờ
Thuyền đi tách bến xa bờ
Bao giờ trở lại câu hò hát ru
Sao ta cứ mãi ngao du
Vui chơi hưởng thụ đánh đu nổi chìm
Lắng nghe nhịp đập trái tim
Quê nhà điểm tựa đi tìm đâu xa
Trong cái nhịp sống hối hả, vội vàng như ngày nay, các làng quê đang khoác lên cho mình một chiếc áo mới, các trò chơi tuổi thơ, những kỷ niệm đẹp bên khóm tre, mái đình, dòng sông… đang dần mất đi những hình ảnh vốn có. Với các thế hệ sau này, có lẽ nó sẽ nằm trong trí tưởng tượng, qua những lời kể.
Vừa rồi là những bài thơ lục bát về quê hương rất hay, cảm xúc của nhiều tác giả được sưu tầm. Hi vọng qua những bài thơ bạn đọc sẽ có thêm những ký ức đẹp về miền quê mình từng lớn lên, và hãy luôn nhớ về nơi đó. Hàng ngày, vẫn có những bài thơ hay về tình yêu, cuộc sống được sưu tầm và đăng tải trên danh mục thơ của Blog ChieuTa.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để đọc những bài thơ mới nhất nhé, chúc các bạn có những phút giây thư giãn bên những vần thơ.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Tập 15+ Bài Thơ Lục Bát Quê Hương Lưu Giữ Ký Ức Tuổi Thơ Tại Danh Mục Thơ Về Quê Hương của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- 37 Bài Thơ Về Hà Giang, Cảnh Đẹp Hùng Vĩ & Cuộc Sống Bình Dị
- 25+ Bài Thơ Về Hội An Nét Đẹp Phố Cổ & Di Sản Văn Hóa
- Tuyển Tập 25+ Bài Thơ Về An Giang, Xứ Sở “Sơn Kỳ Thủy Tú”
- 25+ Bài Thơ Về Hà Tĩnh, Nơi Có Núi Biếc & Biển Xanh
- 17+ Bài Thơ Tình Đà Lạt Ca Ngợi Vẻ Đẹp Thành Phố Sương Mù
- 15+ Bài Thơ Về Sài Gòn Ca Ngợi Thành Phố Phồn Vinh & Hoa Lệ
- 15+ Bài Thơ Về Tây Bắc Ca Ngợi Vẻ Đẹp Núi Rừng Vùng Cao
- Thơ Về Tuổi Thơ – Chùm Thơ Hay Viết Về Tuổi Thơ Rất Đẹp
Để Lại Một Bình Luận