Bài Thơ Về Hội An Rất Hay Và Ý Nghĩa!
Được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới, từ lâu phố cổ Hội An được xếp vào một trong những điểm du lịch thu hút du khách trong nước và quốc tế khi tới Việt Nam. Đặc biệt, những người đã đến phố cổ Hội An dành một sự ưu ái bằng cả tấm lòng gọi nơi đây là phố Hoài – phố nhớ. Cả Hội An là một nỗi nhớ, thẫm đẫm giữa cội lòng như một vết khắc thiên thu qua bao mưa nắng, qua bao trần ai….
Nét đẹp bình yên của phố cổ Hội An không chỉ được nhìn bằng mắt, mà còn được cảm nhận qua từng lời bài hát, câu ca dao, và bài thơ về Hội An cũng rất dịu dàng và cảm xúc. Để cảm nhận được nét bình yên của phố cổ, và trên hết là tấm lòng người dân phố Hội. Mời các bạn xem những bài thơ về Hội An được sưu tầm ngay dưới đây.
Bến Mộng Tương Tư – Tác Giả: Phú Lê
Ánh điện sáng lung linh phố cổ
Mùa xuân về thổ lộ tình yêu
Thương em muốn nói bao điều
Thêu vần dệt ý chắt chiêu nghĩa từ
Đêm Đà Nẵng lòng như mong đợi
Nhớ một người vừa mới gặp thôi
Con tim xao xuyến bồi hồi
Người dưng sao lại trong tôi thế này…
Chìm giấc mộng đêm nay thổn thức
Dòng suy tư rạo rực tâm hồn
Giá mà gởi gió nụ hôn
Sông Hàn dựng sóng vỗ dồn Biển Đông
Mùa Xuân đến nụ hồng thắm nở
Khách qua đường lầm lỡ đò duyên
Lặng yên bến vắng con thuyền
Ước gì ai đó đừng khuyên tôi về…!
Hội An, Một Lần Tôi Đến – Tác Giả: Bằng Việt
Phố và nắng ngỡ cùng ngưng đọng
Tự thời nào, cuối thế kỷ XV.
Thương cảng xưa còn gì,
Khách buôn đổi khác rồi, dòng sông hầu cũng khác,
Biển đâu đó một tầm tay, lặng phắc
Tiếng guốc mòn vang tận cuối đường trưa,
Hoa nở đẹp mà không lan toả gió
Nước mênh mang kè lại, giống như hồ!
Tâm hồn phố cũng chừng chưng cất lại
Tự bao đời đâu dễ gọi thành tên…
Em gái ngước nhìn tôi, đôi mắt đen lay láy,
Rợp bóng nhà mái ngói cũ âm dương
Mái quá đẹp, gánh thời gian quá nặng
Biết cách nào gánh nổi tới mai sau?
Cả dãy phố đã tường xiêu cửa mục
Chỉ giữ mái ngói kia làm chứng tích tự hào!
Dĩ vãng đội trên đầu, âu lo và sống động,
Không dám đổi thay gì, không được phép đổi thay,
Cả thành phố đã trở thành di vật
Du khách đến rồi đi… Còn em sống sao đây?
Em gái khẽ nhếch môi, nụ cười như mộng ảo
Hiền dịu đến như em, đâu dễ muốn tỏ bày!
Cả thành phố vẹo xiêu, cần đầu tư bạc tỷ
Quá khứ đẹp vô cùng, treo giá cũng vô song,
Nhưng làm giá cho ai, nếu thiếu đời sống thực,
Nếu chỉ còn những chứng tích rỗng không?
Tôi đứng trước Chùa Cầu, ngắm mãi con chó đá,
Suy ngẫm những phế hưng vô định, chẳng nên lời!
Đường rất vắng, mà tôi thì rất vội,
Đi một vòng, thảng thốt những buồn vui…
Không thấy có chút gì nên mua làm kỷ niệm,
Phố ban trưa đã cửa đóng, then cài.
Thôi đành vậy… Biết khi nào trở lại
Ăn một miếng “cao lầu” – riêng của Hội An thôi!
Chùa Cầu Ở Hội An – Tác Giả: Xuân Quỳ
Bước chân lên Chùa Cầu
Mái ngói mờ rêu phủ
Lòng rưng rưng nguyện cầu
Thời gian buông thạch nhũ.
Hạc vàng đã bao năm
Đứng đội đèn không nghỉ
Trên, trầm hương mây toả
Dưới gầm cầu nước trôi.
Tay thỉnh hồi chuông nguyện
Tiếng vàng gieo ngân nga
Tháng năm như lùi xa
Tháng năm như gần lại…
Chùa Cầu in bóng nước
In tóc mình sương pha
Thời gian như gió lướt
Xuôi mãi về phương xa.
Đêm Hội An – Tác Giả: Nguyễn Lãm Thắng
Trầm tư rêu ngói chùa Cầu
Nghìn năm sâm sẫm một màu tơ trăng
Loanh quanh ngõ phố vĩnh hằng
Tìm ai mà gửi chút băn khoăn này
Sông Hoài đêm dệt bằng mây
Thuyền sương còn đậu bến này rưng rưng
Gió khuya hay gót ngập ngừng
Mắt xưa hay ánh đèn lồng nghiêng nghiêng
Phố khuya mỏi gót ưu phiền
Vẳng đâu đây tiếng chuông thiền Triều Châu
Ngõ xưa rớt chút hương nhàu
Lời xưa thinh lặng mấy câu vọng hoài
Ngẩng đầu một thoáng mây bay
Rất khuya hay đã đầu ngày đấy ư?
Bóng mình nối gót tâm như
Vầng trăng linh hiển tiếng ru ngọt ngào.
Đêm Thu Ở Hội An – Tác Giả: Nguyễn Khoa Điềm
Ngoài kia những chiếc thuyền câu đốt đèn trôi theo sông
Đuổi theo một nghề nghiệp cũ
Ở đây trên bậc thềm giả cổ
Người thi sĩ không ngủ
Ngồi đập muỗi
Đợi một làn gió mặn.
Tất cả chúng ta rồi sẽ già nua
Bên giòng sông tăm tối này
Sẽ chết
Mà không được đóng dấu kiểm dịch
Đặng bình tâm trong miệng kẻ khác.
Ôi bác ngư dân già nua
Anh ngư dân trẻ
Đêm nay vợ anh nằm trên nửa chiếc giường hẹp
Đợi anh về
Quạnh quẽ quê hương nhiều thế kỷ
Tìm một chỗ sống.
Người thi sĩ im lặng
Quanh anh không vệt lân tinh dự báo
Cả dòng sông không biết nói
Cả cửa biển không lời thở than
Mùa thu về trên bến vắng…
Gặp Người Xưa Ở Hội An – Tác Giả: H. Man
Chỉ còn lại những rêu phong
Phố xưa, thành cổ nào trong mắt người
Ngày vui đã nát môi cười
Ngày xa “trong héo ngoài tươi” cũng đành
Cung cầm ký vãng lên xanh
Lời yêu thương cũ em dành cho ai?
Dáng xưa đã lạ hình hài
Tình xưa thì hẳn nhạt phai lắm rồi
Ừ thì “bèo dạt mây trôi”
Ừ thì đêm của riêng tôi quạnh buồn
Mười lăm năm nước bỏ nguồn
Tay tôi cầm mối tình suông theo đời
Trách chi đen bạc giấu lời
Mà đem kỷ niệm về khơi huyệt lòng?…
Hội An – Tác Giả: Nguyễn Đông Nhật
Nỗi cô đơn đã đẩy xô tôi
về thị xã này. Nơi ký ức
sống cuộc đời riêng. Và lặng lẽ
chảy bằng một nửa máu trong tôi.
Một phần tư đời tôi, có lẽ
(cái thời xanh xưa đã qua rồi)
nhưng là tất cả, cho tới khi
huyết quản còn rung ở đời khác.
Bởi vì nơi ấy, em đã tạc vào không khí
bằng thân thể em và ánh sáng
bởi vì tôi đã bước qua những đêm
dệt bằng những giấc mơ của em.
Sau này, có thể một hôm nào
dừng chân trước ngôi nhà em cửa đóng
nhân danh tro bụi, tôi cúi xuống
nhặt chiếc lá đêm vô tình rơi.
Hội An Mưa – Tác Giả: Nguyễn Vân Thiên
Mưa đuổi tiếng guốc ai vào sau vòm cửa lạ
Nét hoa văn nhạt nhoà gỗ đá buồn hiu
Mưa qua sân chùa cổ ướt cả tiếng chuông chiều
Đàn sẻ vụt bay, hoàng hôn vỡ rơi trên mái ngói
Thấy em không dám gọi
Sợ mưa ướt tên người
Nhớ xưa run lạnh môi cười
Ngoại phố lang thang chiều tóc rối
Dù nhỏ chung che nghiêng về phương gió thổi
Nụ hôn tình đầu đẫm lệ và mưa
Về thăm phố cổ tìm lại tình xưa
Mơ áo trắng ai bay chiều tan học
Phố hẹp không cây oan hồn lá khóc
Mưa Hội An thì thầm hát gọi ngàn thu
Hội An Mưa Nhớ Một Người – Tác Giả: Nguyễn Lãm Thắng
Tình không là trò chơi
Em! ừ! Em có biết
Môi hôn nào thắm thiết
Yêu nghìn năm loài người
Tình về trong thương nhớ
Ngân lên chùm phong linh
Ta cầm dăm tiếng thở
Hun nóng trái tim mình
Đâu tiếng hôn ngày cũ
Đã thoảng về trong tai
Đâu bước chân lữ thứ
Bỏ quên bao lầu đài?
Ta nghe chiều phố cổ
Thắc thỏm từng sợi mưa
Vết rêu bầm mấy độ
Loang bức tường môi xưa
Ư em! Tình từ tạ
Một lần thôi quay về
Hội An mình ta nhớ
Trong mưa chiều si mê…
Hội An Phố Thơm – Tác Giả: Nguyễn Lãm Thắng
nồng nàn phố giai nhân
em gánh gồng tuổi sen từng nụ
từng nụ hồng như môi em xinh
như môi em xinh xinh
hương mùa cỏ lạ
một bầy lá khô ngây ngô
lao xao vỉa hè
một đàn nắng đi chơi
lang thang lang thang với gió
quán cóc với ly cà phê dịu dàng
mái ngói có loài rêu lặng thầm
con dế í a gọi mùa
con dế í a gọi đàn
í a
phố thơm mùi tóc em nồng
phố thơm từng nụ đèn lồng
chùm hoa giấy nhà em lung linh lung linh
có hai con chó đầu cầu phía đông
có hai con khỉ đầu cầu phía tây
có anh í a một mình
như con khỉ đột giữa cầu đợi em.
Hội An Trăng Tháng Giêng – Tác Giả: Thiên Hà
trăng tháng giêng
Hội An ngời sáng
phố cổ đèn vàng
thêu áo lụa bay bay
trăng lung linh theo em
chìm ngõ vắng
lạc phương nào
căng mắt trắng đêm nay.
trăng theo em
cuối phố cầu Nhật Bản
từ chùa cầu tới hội quán Triều Châu
bên số chẵn
nhẩm ra năm hội quán
hoa trăng vàng
trải thảm nhịp cầu lầu.
đình cẩm phô
uy nghi con phố cổ
mà em đâu
thất lạc giữa trận đời
bến nước sông thu
Bạch Đằng lộng gió
trăng mơ màng
trăng nghe chơi vơi
ta – lữ khách xa khơi
cuối trời tổ quốc
nương theo mây
tìm lại nước non này
Faifo một thời
người xưa lẩn khuất
trăng đợi chờ
trăng hò hẹn đâu đây.
trăng tháng giêng
Hội An lấp lánh
ánh đèn lồng
rực sáng
đất Quảng Nam
bên giếng cổ
xưa gánh thùng nước lạnh
cô gái Hội An
rạng rỡ đêm rằm!
Khúc Tặng Hội An – Tác Giả: Hồ Lệ Trạch
Gió gọi cuối phương trời
Mùa đông về đâu đó
Riêng ta sa rối bời
Đời hiu hắt nỗi gió
Ba mươi năm tuổi nọ
Cay đắng chuyện tình người
Mùa thu về bỏ ngỏ
Mùa đông về rêu phong
Em qua con sông xưa
Có còn màu áo cũ
Có thương người rong ruổi
Có yêu người long đong
Đã hết thuở chờ mong
Mắt biếc tuổi mười lăm
Anh giờ xa mấy nẻo
Quê nhà em nhớ ai?
Một Thoáng Hội An – Tác Giả: Đỗ Quang Vinh
Rời thánh địa Mỹ Sơn, tôi về phố cổ
(Vì một nửa của đời tôi từng có mặt ở nơi này)
Quảng Nam đón tôi bằng cơn mưa
không hẹn trước
Nên tôi thèm hơi ấm một bàn tay
Ôi thời gian có thể làm biển cả hoá nương dâu
và ngược lại
Nhưng vẫn giữ cho ta một Hội An – di sản
của muôn đời
Nghìn cây số xa xôi, em làm sao biết được
Chiều nay có một người ngơ ngác giữa Hội An
Chiều Phố Cổ – Tác Giả: Đỗ Quảng Hàn
U hoài mái phố lệch,
cửa sổ bạc rêu phơi.
Bâng khuâng chiều bóng đổ,
ngàn thu ngóng đợi ai?
Chiều Qua Phố Cổ – Tác Giả: Bùi Minh Trí
Ba sáu phố phường xưa Hà Nội
Những phố nghề được gọi tên “Hàng”
Suốt quanh năm
hay rộ mỗi mùa sang
Nay nên duyên trở thành “Phố Cổ”
Cổ tên gọi, cổ mái nhà, đường phố
Chiều dạo qua
ta xao xuyến vấn vương
Ta hái lượm nhiều điều
theo bước chân
Cứ khắc khoải lung linh nỗi nhớ
Vẫn còn đây
sản phẩm xưa Hàng Mã
Hàng Thiếc, Hàng Đường, Hàng Quạt, Hàng Bông
Hàng Ngang, Hàng Đào, Hàng Muối, Hàng Buồm…
Màu xanh thời gian
ẩn trong vỏ ngoài cổ kính
Tháp Rùa rêu phong
ôm hồn thơ chiều lạnh
Bờ hồ xanh liễu rủ phía ngày mai
Hương cốm thơm áo lụa tóc em bay
Chiều đi qua vòm trời xanh ngực thở.
Cùng Về Phố Cổ – Tác Giả: Đỗ Quảng Hàn
Em rời thuyền sông Nhị,
yếm đào vào Mã Mây.
Anh gánh gồng vại chậu,
Hãng Chĩnh kịp sáng nay
Hồn Phố Cổ – Tác Giả: Đỗ Quảng Hàn
Ai dìu dặt câu hát văn phố cổ,
ai bâng khuâng khúc niệm tấu chùa thiêng.
Ôi ngàn năm vẫn nghiêng nghiêng mái đó,
gót son ai thong thả dưới hiên thềm.
Mắt Chiều Phố Cổ – Tác Giả: Đỗ Quảng Hàn
U hoài mái phố lệch
Bàng bạc ngõ sương phơi
Bâng khuâng chiều bóng đổ
Khắc khoải mắt ngóng ai.
- Thơ Về An Giang Ý Nghĩa
- Thơ Về Hà Tĩnh Ý Nghĩa
- Thơ Về Hà Giang Ý Nghĩa
- Thơ Về Sài Gòn Ý Nghĩa
- Thơ Về Tây Bắc Ys Nghĩa
Ở trên là những bài thơ Hội An hay được sưu tầm từ nhiều tác giả. Mỗi bài thơ là sự tỉ mẩn, khéo léo lòng ghép cái đẹp, cái bình yên, và cái hồn của Hội An vào bên trong từng câu thơ. Vì vậy, người đọc mới cảm nhận hết vẻ đẹp thơ mộng, dịu dàng, cổ xưa của phố cổ. Hàng ngày, vẫn có những bài thơ hay về tình yêu và cuộc sống được sưu tầm và đăng tải trên danh mục thơ của Blog ChieuTa.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để đọc những bài thơ mới nhất nhé, chúc các bạn có những phút giây thư giãn bên những vần thơ.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết 25+ Bài Thơ Về Hội An Nét Đẹp Phố Cổ & Di Sản Văn Hóa Tại Danh Mục Thơ Về Quê Hương của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- 37 Bài Thơ Về Hà Giang, Cảnh Đẹp Hùng Vĩ & Cuộc Sống Bình Dị
- Tuyển Tập 25+ Bài Thơ Về An Giang, Xứ Sở “Sơn Kỳ Thủy Tú”
- 25+ Bài Thơ Về Hà Tĩnh, Nơi Có Núi Biếc & Biển Xanh
- 17+ Bài Thơ Tình Đà Lạt Ca Ngợi Vẻ Đẹp Thành Phố Sương Mù
- 15+ Bài Thơ Về Sài Gòn Ca Ngợi Thành Phố Phồn Vinh & Hoa Lệ
- 15+ Bài Thơ Về Tây Bắc Ca Ngợi Vẻ Đẹp Núi Rừng Vùng Cao
- Thơ Về Tuổi Thơ – Chùm Thơ Hay Viết Về Tuổi Thơ Rất Đẹp
- Thơ Về Huế, 45+ Bài Thơ Tình Xứ Huế Lãng Mạn & Thương Nhớ
Để Lại Một Bình Luận