Tạnh Mưa Rừng (Nguyễn Bính)
Em ơi, rừng bỗng yên
Thung lũng xanh màu khói
Ta đi ra đường mới
Đất phơi ánh mỡ gà
Sườn non dài cỏ biếc
Rung rinh đồi sương sa
Từng hồi gió phất phơ
Thổi ấm lần rạ mục
Lán vừa rỡ phên che
Tiếng rừng khô rạo rực
Mùi không gian mới tinh
Biết nói gì đây em
Sáu năm trời tất bật
Đất không còn ra đất
Đường vẫn đắp nên đường
Cái rét nhức vào xương
Bàn tay chai cứng lại
Mưa nguồn dai dẳng mãi
Thư nhà thưa chuyến lên!
Suốt mấy mùa thương em
Nhóm nồi cơm lâu cháy
áo khét mùi lửa sấy
Chân mềm xót nước ăn
Đất nhót rêu trong hầm
Máy bay thù nghiêng ngó
Pháo hiện từng chùm đỏ
Vẫn thông xe thông đường,
Giấc ngủ quen cầm chừng
Nghe hồi còi, lại tỉnh
Ôi cuộc đời người lính
Găng hơn mọi cuộc đời!
Gió lên, gió lên rồi
Trời non theo ngọn lá
Một màu trời kỳ lạ
Sáng lên từ hai ta,
Phút giây này choáng ngợp
Những tâm tình bao la,
Dọc con đường thần thoại
Trong mưa rừng đi xa…
Bài thơ “Tạnh Mưa Rừng“ trong nhiều tác phẩm thơ ca, tập thơ của Nguyễn Việt Bằng. Thuộc danh mục thơ Bằng Việt một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Tạnh Mưa Rừng” (Bằng Việt – Nguyễn Việt Bằng) Của Tác Giả Nguyễn Việt Bằng Thuộc Danh Mục Thơ Bằng Việt Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận