Thơ Ngắn Về Lá Phong Vương Vấn Nỗi Buồn!
Thơ về lá phong rụng những ngày cuối thu và đầu đông chính là khúc giao hưởng của mùa thu. Cứ đến đầu mùa thu, lá phong dần bắt đầu chuyển sang màu vàng đỏ rực, trên những khu rừng như được khoắc lên chiếc áo thu đỏ rực cuối cùng để bắt đầu cho một mùa đông trơ trội.
Mùa thu chính là thời điểm đẹp nhất để ngắm lá phong, sắc màu vàng và đỏ đẹp man mác đế lạ lùng. Không chỉ khoe nét đẹp giữa đất trời bao la, lá phong trong những bài thơ về lá phong mang một ý nghĩa sâu sắc, trừu tượng, còn là biểu trưng cho một tình yêu lãng mạn không phai. Tuy vậy, mùa thu lá vàng rơi đẹp nhưng lại gợn một chút buồn xôn xao trong lá, khi phải trải qua một thời kỳ chuyển giao khắc ngiệt.
Chờ Yêu – Tác Giả: Hoàng Long
Thu về lại chẳng có em
Lá phong rớt rụng kín tràn đường luôn
Nhìn sao lại cứ phải buồn
U sầu tĩnh lặng lệ tuôn đêm trường
Bây giờ chỉ muốn người thương
Chứ đêm nào cũng một giường thế thôi
Đến đây thì xót tình đời
Người yêu hổng có một người yêu đâu
Vậy lên trong những đêm sầu
Vì yêu gặp cảnh lệ mau tuôn trào
Khóc sầu em chả hay sao
Đời anh khổ thế em nào hiểu cho
Biết vậy nhưng em dày vò
Anh đau vậy đó ai cho chút tình
Không cần bé đẹp lung linh
Miễn sao nàng chịu yêu mình anh thôi
Gió Thu – Tác Giả: Hiền Nữ
Phong thu rơi rụng lá vàng,
Trăng thu mờ lối biết ai nhớ mình
Lối xưa ai đợi ai chờ
Bây giờ ngỡ ngẩn biết mình chờ ai
Lặng Lẽ Mơ – Tác Giả: Võ Nguyên
Thu đến rồi đi tựa gió lay
Vời vợi mây bay giăng muôn lối
Phố cũ chiều buông phủ lá phong
Mơ màng ủ rũ nỗi niềm mong
Thu đến rồi đi thuyền không bến
Bỏ lại thềm bên vạt nắng tàn
Khuấy đảo hồn tôi ngàn thương nhớ
Thu lạnh chiều trôi lặng lẽ mơ
Lá Phong Bay – Tác Giả: Nguyễn Thị Thuần
Những chiếc lá phong bay vội vàng
Vào nền sương nhuộm lạnh không gian
Nghe như hơi thở đêm choàng giấc
Giữa buổi sương thu cuốn chặng đàng
Cây lạnh hơi sương đứng lặng thầm
Nhỏ từng giọt xuống tạo thanh âm
Dễ chừng cái lạnh du dương ấy
Lay động vào thơ tiếng cổ cầm
Điểm đến sông hồ lạnh gót chân
Mà nghe nặng trĩu bậc phong trần
Để đem thi ghép vòng châu ngọc
Lẳng lặng lá phong đọng giữa vần
Mưa Bay – Tác Giả: Nguyễn Thị Thuần
Mưa bay làm lá phong rơi
Một màu đỏ thắm nổi trôi trên hồ
Tiếng mưa tí tách nhỏ to
Như thầm thì bảo đừng lo chuyện gì
Mưa rơi vắng bóng người đi
Hai hàng phong đứng buồn vì lá rơi
Trời mây kéo xám xịt rồi
Màn đêm dần xuống lẻ loi một mình
Giọt Mưa Thu – Tác Giả: Nguyễn Thị Thuần
Mưa bay làm lá phong rơi
Cảnh thu lãng mạn đôi người dưới mưa
Nắng vàng nhè nhẹ như vừa
Cho ta nhìn thấy giọt mưa thu này
Và nhìn rõ lá phong bay
Một màu vàng óng với đầy chất thơ
Quả là cảnh đẹp như mơ
Làm say đắm cả hồn thơ của mình
Kỳ Duyên Lá Đỏ – Tác Giả: Thu Hương
Ai đem rắc lửa lên cây
Để cho lá bỗng đỏ đầy thế kia!
Mùa thu xứ sở lạ kìa
Rực màu sắc đỏ, sẻ chia thu tràn!
Ấm lòng chuẩn bị đông sang
Lá phong rực rỡ, đỡ toàn lạnh băng!
Ngây thơ con hỏi mẹ rằng
Tại sao xanh lá thay bằng đỏ nhanh?
Trả lời, mẹ cũng mong manh
Ừ thì có lẽ trời dành cho thôi!
Cây phong biểu tượng tuyệt vời
Canađa đấy, đẹp ngời tình thu!
Cùng đi du lịch mặc dù
Mỗi nơi mỗi cảnh, níu ru hồn người!
Đi xa một chút hiểu đời
Lá phong sắc đỏ, bời bời ngất ngây!
Thu Phai – Tác Giả: Nguyễn Như
Hanh vàng nhuộm thắm gót chân ai
Ngõ nhỏ lung linh nắng traỉ dài
Bịn rịn bên đường phong trút lá
Hay là tiếc nuối bởi thu phai
Chiếc Lá Cuối Cùng – Tác Giả: Sinh Phạm
Anh chẳng về bên em trong lúc cô đơn
Căn phòng trống một mình em lặng lẽ…
Ngoài khung cửa khoảng trời chiều vàng nghệ
Những chiếc lá cuối cùng run rẩy phía hoàng hôn
Em đối diện với mình giữa cô đơn
Đếm thời gian rớt khỏi tay vội vã
Em đặt cược đời mình theo từng chiếc lá…
Có thể nào cuộc sống sắp xa em?
Em nhớ anh da diết bao đêm
Như Gion – xy* hằng đợi chờ ngày cuối
Em gửi vào gió những lời thú tội…
Nhưng chẳng bao giờ anh hiểu được đâu!
Có lẽ chúng mình sẽ mãi mãi mất nhau
Nước mắt không xóa nổi ngày ly biệt
Em đâu oán trách cuộc đời nhiều cay nghiệt
Bởi nỗi đau đâu chỉ riêng em…
Em từng mơ ước một cuộc sống bình yên
Nhưng tất cả đã xa tầm tay với…
Những chiếc lá cuối cùng kia xin đừng rơi quá vội
Biết đâu anh về kịp giữ lại mùa thu?
Rồi tất cả sẽ trở thành hư vô
Khi em biết mình sắp trở về cùng cát bụi…
Nhưng tình yêu em trao anh chẳng bao giờ tàn lụi
Dẫu ngày mai em từ giã cõi đời!
Man Mác Thu Buồn – Tác Giả: Nguyễn Huỳnh Giao
Ở nơi đây mùa thu buồn hiu hắt
Mây lang thang màu nắng cũng nhạt phai
Mỗi bình minh khi trời hửng ban mai
Em gom nhớ cất sâu vào đáy mắt
Ở nơi xa anh có nghe lòng se sắt
Thu có buồn đơn lạnh mỗi chiều buông
Chiếc lá rơi xơ xác rụng bên đường
Anh nhặt lại nhớ chuyện tình ngày cũ
Nhớ cô gái đôi mắt buồn ủ rũ
Đã yêu anh bao thu trước xa rồi
Cũng ước mơ một ngày được sánh đôi
Khoác áo cưới bên anh tròn duyên nợ
Ai đâu ngờ chuyện tình xưa tan vỡ
Nghe đắng lòng khi nói tiếng lìa xa
Mười mấy thu vội vã đã trôi qua
Em vẫn nhớ bóng hình người năm ấy
Ở nơi đây mùa thu buồn biết mấy
Mưa giăng trời lối cũ cũng rêu phong
Tại vì ai tình tan tim vỡ mộng
Hai phương buồn thu cũng xót xa đau
Nỗi Niềm Tháng Chín – Tác Giả: Nguyễn Văn Pứ
Tháng chín về cây phong xòe lá đỏ
Như bàn tay chới với vẫy người qua
Nắng dìu dịu ánh lên màu nhung nhớ
Cây ưu tư thương lá rụng… rời xa!
Tháng chín về gió se buồn man mác
Tôi ngậm ngùi nhớ lại thuở vào yêu
Thương biết mấy đôi mắt huyền ngơ ngác
Cháy bỏng hồn tôi với những chiều!
Tôi đắm đuối ôm tình em uống cạn
Rồi say mê trong một chuỗi mơ hồ
Thả hồn bay theo một tà áo trắng
Để rơi vào một khoảng trống hư vô…
Tháng chín về đem mây sầu dăng lối
Mưa thì thầm mà giông bão trong tôi
Con thuyền mộng đã ba chìm bảy nổi
Tôi mệt nhoài bó gối duỗi tay xuôi…
Giữa cô liêu, tôi ôm ghì đêm vắng
Nghe tâm tư rả rích những giọt sầu
Em giết chết hồn tôi trong thầm lặng
Nhạc đêm trường vọng trỗi khúc thương đau!
Rừng Thu – Tác Giả: Đoàn Vương Gia
Đại ngàn ôm ấp núi vào lòng
Nắng chiều Tô điểm lá rừng phong
Róc rách nước trôi mòn sỏi đá
Cành khô lạc lõng nổi trên dòng
Ráng chiều buông phủ màn sương khói
Mây gió mải trôi lạc bước trông
Hạ đi man mác buồn rơi Lệ
Thu tới Luyến lưu dạ ước mong
Nhớ Thú – Tác Giả: Lê Hương
Mới chớm thu mà lá rụng đầy
Nhặt từng chiếc lá úa cầm tay
Khép mi hồi tưởng bao thu trước
Một thoáng buồn dâng nghe mắt cay
Thu đến thu đi cứ thế thôi
Người đi… chẳng thể trở về rồi
Nhìn màu lá úa lòng thương cảm
Một kiếp người như chiếc lá rơi
Để giờ cứ mỗi độ thu sang
Sân vắng người… nhưng ngập lá vàng
Lá cứ vô tình rơi phủ lối
Buồn ..người ở lại cứ ôm mang…
Thu vắng người thêm đậm nét buồn
Trời chiều ảm đạm tím hoàng hôn
Nhìn từng chiếc lá rơi theo gió
Nỗi nhớ người dâng tựa suối nguồn…
Bây giờ dẫu có nhớ hay không
Cảnh vẫn còn… người vắng… chạnh lòng
Kỉ niệm mờ dần thành quá khứ
Thời gian rồi cũng sẽ… rêu phong ….
Khúc Giao Hưởng Mùa Thu – Tác Giả: Minh Tâm
Ngô đồng rụng lá tương tư
Rừng phong áo đỏ cánh thư nhạn về
Thu sang chiều xuống lê thê
Ngàn lau nhuốm bạc ủ ê nỗi sầu
Khói thu lạnh sóng giang đầu
Mây trôi nước biếc một màu trời xa
Vời trông bát ngát ráng sa
Gió thu hiu hắt nhạt nhòa sương đêm
Lá thu vàng rụng bên thềm
Trăng thu chênh chếch buồn thêm mái lầu
Chờ ai chiếc bóng canh thâu
Nhớ ai mưa khóc sông Ngâu sụt sùi
Tha phương tấc dạ khôn nguôi
Cố hương vương vấn bùi ngùi tình quê
Người ơi, còn nhớ lời thề?
Uyên ương liền cánh đi về có nhau!
Thu Rồi Sao – Tác Giả: Trần Tất Dũng
Nắng hè lững thững ra đi
Đầu cành trao lại tiếc chi sắc vàng
Trên cây trơ trọi ngỡ ngàng
Thu về nhuộm lá phong quang cõi lòng
Trả Lại Cho Nhau – Tác Giả: Nguyễn Minh Tâm
Mưa cuối hạ giao mùa thu sắp đến
Phượng vĩ buồn ve xếp cánh ngủ yên
Anh và em lại hai đầu nỗi nhớ
Nỗi nhớ vô tình ôm gọn dịu êm
Trả lại cho anh mùa thu xưa thuở ấy
Một mùa thu phong kín lá vàng bay
Cuộn vần thơ trao nhau lời chưa ngỏ
Ánh mắt vương thầm không dám trao tay
Trả lại cho anh lời thương chuyền theo gió
Gởi mây trời se sắt ủ tơ duyên
Hương thơ tỏa lan sâu từ mạch đất
Len khẽ ngạch ngầm, như tình hé chao nghiêng
Ta lỡ vay nhau món nợ tình
Cung đường ước vọng mộng ba sinh
Thu đến thu đi rồi thu nhớ
Thôi đành khất lại, đợi lai sinh
Yêu Thầm – Tác Giả: Lan Chi
Vắng em đường bỗng dài thêm
Lá thu rực sáng che mềm tóc ai
Trời thu dịu mát sớm mai
Áo ai trắng quá làm say tôi hoài
Yêu thầm chỉ thấy bồi hồi
Nào đâu dám nói rằng tôi yêu nàng
Tinh khôi áo trắng sang ngang
Tôi về chết lặng bẽ bàng giấc mơ
Bao năm ngẫm nghĩ tại khờ
Yêu nàng chỉ biết làm thơ suốt đời
Trách chi duyên nợ buông xuôi
Ba chìm bảy nổi thấy đời buồn tênh
Lá vàng rơi rụng bên thềm
Nhặt bao nhiêu lá càng thêm não lòng
Tôi về gọi gió Đông phong
Gom ba thu lại chỉ mong quên người
- Thơ mùa thu buồn cô đơn
- Thơ Hà Nội mùa thu buồn
- Thơ mùa thu lá vàng rơi
- Thơ tình cuối mùa thu
- Thơ tình yêu mùa thu lãng mạn
Vừa rồi là những bài thơ lá phong hay nhất được sưu tầm, đây chính là cảm xúc, nỗi niềm của nhiều tác giả mượn hình ảnh lá phong để gửi chút hồn, chút vấn vương của mùa thu. Hi vọng các bạn sẽ thích những bài thơ trên và đừng quên thường xuyên ghé thăm danh mục thơ ngắn để xem nhiều bài thơ mới nhất nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Thơ Về Lá Phong Vàng Rơi Vương Vấn Khúc Giao Hưởng Của Mùa Thu Tại Danh Mục Thơ Hay Về Các Loài Hoa của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- Chùm thơ hay viết về loài hoa cúc dại & mùa thu thật đẹp
- 15+ Bài Thơ Về Hoa Dã Quỳ, Hương Hoa Dại & Kiêu Sa
- 15+ Bài Thơ Hoa Mai Vàng Mỏng Manh & E Ấp Tiết Trời Xuân
- 25+ Bài Thơ Về Hoa Lục Bình (Bèo Tây) Nhẹ Nhàng & Mềm Mại
- 25+ Thơ Hoa Anh Đào Đẹp Thanh Cao, Phù Dung, Khiêm Nhường
- 21+ Bài Thơ Về Hoa Cải Khoe Sắc Vàng Óng Anh Bên Bến Sông
- Tập 20+ Bài Thơ Hoa Mười Giờ Giản Dị, Mộc Mạc & Bình Yên
- 22+ Bài Thơ Về Hoa Gạo Tháng 3 (Sắc Đỏ Mộc Miên & Pơ Lang)
Để Lại Một Bình Luận