Bài thơ Trăng Tự Tử, tác giả viết về cảnh nhảy ùm xuống giếng vớt trăng lên. Bài thơ tả cảnh mùa thu, nơi âm dương tụ họp, nơi mây trời dừng ở nơi đây, để nghe bao bí mật đêm thời loạn. Một cái giêng với bao lời ai oán si mê, lời tự tình bên miệng giếng, nuốt ực bao la, nuốt ực vì sao rơi rụng.
Trăng Tự Tử (Hàn Mặc Tử)
Lòng giếng lạnh! Lòng giếng lạnh
Sao chẳng một ai hay
Nghe nói mùa thu náu ở chỗ này
Tất cả âm dương đều tụ họp
Và ta ưng mây ngừng lại ở nơi đây
Để nghe, à để nghe
Bao giờ bí mật đêm thời loạn
Bao giọng buồn thương gió đã thề
Bao lời ai oán của si mê
Mà trai gái tự tình bên miệng giếng
Miệng giếng há ra
Nuốt ực bao la
Nuốt vì sao rơi rụng
Loạn rồi! Loạn rồi, ôi giếng loạn
Ta hoảng hồn, hoảng vía, ta hoảng điên
Nhảy ùm xuống giếng vớt trăng lên.
Cuối thơ là sự nổi loạn của giếng, sự hoảng hồn, hoảng đến nhảy ùm xuống giếng vớt trăng lên. Bạn cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Trăng Tự Tử” (Hàn Mặc Tử – Nguyễn Trọng Trí) Của Tác Giả Hàn Mặc Tử Thuộc Tập Đau Thương (Thơ Điên 1937) » Phần 3: Máu Cuồng & Hồn Điên Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Aí Thi says
đọc hơi sợ nhưng rất hay