Chùm Thơ Ngắn Về Sài Gòn Thành Phố Hoa Lệ!
Tôi chưa có dịp để đến với Sài Gòn, nhưng nếu xứ Huế trong tôi giống như một nàng thiếu nữ trầm lắng và duyên dáng, thì Sài Gòn qua lời kể của bạn bè lại toát lên vẻ đẹp của một cô nàng tiểu thư đỏng đảnh, dễ thương và dễ mến, không hề đơn điệu. Kẻ bảo Sài Gòn phóng khoáng, vô ưu, người nói Sài Gòn phồn hoa và rộn rã. Con người nơi này quanh năm bận rộn với cuộc mưu sinh, tôi cũng từng nghe ai đó nói rằng Sài Gòn không rảnh, và Sài Gòn không ngủ…
Tôi có nhiều người bạn ở đây, dẫu chưa gặp mặt lần nào nhưng cũng đủ để đặt vào nhau sự tin tưởng, ít nhất là về công việc và tiền bạc. Hi vọng một ngày nào đó không xa tôi sẽ được tận mắt nhìn ngắm nơi này. Còn bây giờ, mời các bạn cùng xem qua và thưởng thức những áng thơ hay viết về Sài Gòn rất đẹp của nhiều tác giả. Mong rằng các bạn cũng sẽ thích những bài thơ về Sài Gòn rất hay này, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Nắng Sài Gòn – Tác Giả: Nguyễn Nhật
Tôi đứng giữa Sài Gòn tráng lệ
Bóng in đường Nguyễn Huệ xa hoa
Chờ ai khoe dáng lụa là
Vĩa hè quen bước chân qua mỗi ngày
Nhà Hát Lớn nghiêng tay đỡ nắng
Thảo Cầm Viên dõi mắt qua đời
Chỉ mình tôi bỏ cuộc chơi
Từng năm tháng ấy tơi bời bão dông
Xuồng chở Nắng xuôi dòng Bến Nghé
Nước đưa dầm cặp mé Bình Tây
Sông xưa hết cạn lại đầy
Đò tình lỡ chuyến lòng quay quắt sầu
Xin người gửi lá trầu Bà Điểm
Nhận cau về vùng đất Hóc Môn
Để len nhẹ Nắng vào hồn
Ngỡ đời là tối tân hôn ngọt mềm
Lòng buông thả ngắm Kênh Tàu Hủ
Bước thẩn thơ qua Bến Bạch Đằng
Chim trời cõng Nắng bay ngang
Bến Thành như có má đang ửng hồng
Nắng Sài Gòn – Tác Giả: Chị Tư SG
Nắng rực đến mắt hoa
Mồ hôi bệt tóc xoà
Hoa rung rinh trong gió
Em mỉm cười bước qua
Lá rụng vội theo mùa
Duyên tình cũng vẫn chưa
Thôi chẳng chờ đợi nữa
Một mình khỏi dạ thưa
Sài Gòn Nhớ – Tác Giả: Xuan Giap
Mùa đông về có lạnh không em
Đêm khuya ngủ đắp mền cho ấm
Tránh khỏi rét mưa phùn ướt ẩm
Mặc giọt sương làm thấm vào ai
Trời Sài Gòn nắng cháy bao ngày
Anh muốn gửi đến tay em đó
Hơi ấm nồng của tim anh tỏ
Thương em nhiều trong gió lạnh tim
Hà Nội ơi nhớ lắm cảnh chìm
Trong mưa lạnh đứng im trước bảo
Chiều giá rét héo mòn hoa gạo
Nhớ em nghe mặc áo đủ đầy
Anh cũng vậy vắng em buồn lây
Lòng thấp thỏm thương bầy chim sẻ
Đêm đông ánh nguyệt như vừa ghé
Làm hồn anh nhớ bé ngoài xa
Một Thoáng Sài Gòn – Tác Giả: Huỳnh Nguyễn Thanh Tâm
Khi trở lại buồn vương giọt nắng
Còn ai quen về nói câu chào
Tôi, bước lạ, từ thời xa vắng
Giữa Sài Gòn thôi hết chờ nhau!
Chiều xuống chậm ngang vùng ký ức
Hàng me xanh, kỷ niệm xanh màu
Hoa phượng vỡ, vỡ niềm mơ ước
Những cuộc tình nào xót xa đau?
Mây lờ lững trôi về quá khứ
Tháng sáu trông chờ mãi cơn mưa
Ve không hát bài tình ca cũ
Không mưa mà nỗi nhớ đong đưa!
Vẫn còn đó sân trường, góc lớp
Dấu yêu xưa xa khuất bao giờ
Tìm đâu thấy vai gầy xoã tóc
Áo trắng còn trắng mãi hồn thơ!
Tôi trở lại Sài Gòn muôn ngả
Ði lang thang qua những vui buồn
Thở chút nắng, trường em, giữa hạ
Mai xa rời biết ấm lòng hơn?
Sài Gòn Mùa Mưa Gió – Tác Giả: Nguyễn Nhật
Sài Gòn ngồi ngắm mưa bay
Đâu ngờ vật đổi, nào hay sao dời
Bên vườn ong bướm lả lơi
Để ai biền biệt phương trời lãng phiêu
Miền xưa ngồi đợi bao chiều
Vẫn chờ nghe những lời yêu muộn mằn
Cuộc đời như đá mãi lăn
Tình yêu oan nghiệt, số phần truân chuyên
Chẳng qua vì chút kim tiền
Ta mình chẳng được vầy duyên sắc cầm
Cung đàn lỗi nhịp trăm năm
Gió đông còn mãi âm thầm gọi tên
Gót son nào vội qua thềm
Một lần dang dở ngàn đêm dối lừa
Sài Gòn sớm nắng, chiều mưa
Có câu thề hẹn ai vừa bỏ quên
Sài Gòn Vào Đông – Tác Giả: Ân Thiên
Sài Gòn dạo này lạnh lắm không em?
Thương những ngọn đèn run run cuối phố
Không ai đắp mền lạnh lùng từ độ
Chùm ánh sáng vàng nuôi mộng thi nhân
Bây giờ em còn cuộn mình trong chăn?
Tình yêu sắp đóng băng vào âm độ
Ai sưởi ấm tim em khi qua ngõ?
Tiếng gọi mùa lá đổ bóng chiều nghiêng
Sài Gòn câu thơ đứt ngọn trong đêm
Thời rét mướt ai tìm môi ai đấy?
Tiếng côn trùng kêu rên trong run rẩy
Vết thương lòng êm ái mộng chìm sâu
Sài Gòn vào Đông cái lạnh không màu
Mắt in bóng trời cao vào mơ ước
Anh nhớ em ngủ nào yên, thức suốt?
Giăng mối tình xuôi ngược lại ngược xuôi
Người Sài Gòn – Tác Giả: Nguyễn Đình Huân
Mình vào Sài Gòn sống cũng đã lâu
Từ lúc thanh xuân giờ mái đầu chớm bạc
Con người Sài Gòn thiệt tình chất phác
Vậy nói vậy không nói khác được đâu
Người Sài Gòn rất thích được gặp nhau
Ít phân biệt người giàu hay kẻ khó
Quán cóc vỉa hè zui là chuyện nhỏ
Sống có tình để cho gió bay đi
Người Sài Gòn sống vội vã mọi khi
Ở Sài Gòn làm nghề gì cũng sống
Sài Gòn vô tư người đông đất rộng
Đã gặp một lần là hổng muốn quên
Mời nhau nhậu nhiều khi chẳng biết tên
Nhậu một lần là trở nên bằng hữu
Đất Sài Gòn cũng là nơi tề tựu
Cả ba miền về bên Cửu Long giang
Cách xưng hô trong những lúc luận đàm
Mày tao choa mi chẳng làm khó dễ
Sài Gòn ơi sao mà thương đến thế
Người Sài Gòn cứ sống để yêu nhau
Cho Một Thành Phố Mất Tên – Tác Giả: Hoàng Ngọc Ẩn
Em Sài Gòn đẹp nhất về đêm
Tiếng hoa rơi, nhạc lắng, mây chìm
Nét môi duyên, nụ cười huyền hoặc
Phút chốc trần gian vội lãng quên!
Ta thương em tàn hơi thở cuối
Ta nhớ em trọn kiếp lưu đày
Ngày xa thành phố xanh xao nhớ
Ta giã từ nhau tợ bóng mây!
Những con đường cũ còn im bóng
Tà áo ai còn theo gió bay
Tiếng guốc gõ đều trên phố vắng
Hay tàn trong ngõ hẹp chiều nay?
Ta nhớ từng cơn mưa bụi nhỏ
Ta chờ nhau cuối phố, mưa sa
Từng cơn gió lạnh giao mùa đến
Một sớm thu về em xót xa!
Đời đã vô tình không vấn vương
Ngõ xưa đã hút lối thiên đường
Còn đây hơi thở xanh xao mộng
Em mất tên rồi ta tiếc thương!
Giữa Sài Gòn Mùa Hoa Tím Bằng Lăng – Tác Giả: Người Cầm Bút
Giữa Sài Gòn chợt lung linh sắc tím,
Hoa Bằng Lăng nở rộ khắp nẻo đường.
Ong bướm dập dìu, giọt nắng vương vương.
Nỗi nhớ niềm thương hoà trong sắc tím…
Hoa tím Bằng Lăng nhớ câu chung thuỷ
Màu tím yêu thương gợi mở vần thơ.
Chiều nay một mình bước chân ngõ nhỏ,
Sợi nhớ sợi mong giăng khắp phố đông…
Nỗi nhớ hai đầu… nhìn đâu cũng nhớ!
Hoa tím Bằng Lăng đem kết vần thơ.
Giọt nắng lung linh tưởng chừng mắt phố,
Níu giữ hồn ai… giữa tím Bằng Lăng…
Sài Gòn chiều nay nhuộm màu thương nhớ.
Kẻ ở người đi… tím màu chung thuỷ…
Sài Gòn chiều nay nào ai tri kỷ?
Giọt nắng lung linh theo bước chân ai…
Hoa tím Bằng Lăng vào trong câu hát.
Màu tím thuỷ chung vào trong điệu nhạc.
Sài Gòn chiều nay chợt nghe man mác
Rung động lòng người … Hoa tím Bằng Lăng…
Trở Lại Sài Gòn – Tác Giả: Toàn Tâm Hòa Nguyễn
Em trở về Sài Gòn đã khác xưa
Chỉ có nắng và cơn mưa vẫn vậy
Thành phố trẻ nay càng thêm lộng lẫy
Những con đường em có thấy lung linh
Cứ mỗi ngày Sài Gòn đón bình minh
Từng góc phố lại chuyển mình rộn rã
Mỗi ngày trôi thêm mỗi điều khác lạ
Nghe nhịp đời luôn hối hả mênh mông
Nhìn Sài Gòn em có thấy yêu không!?
Tình của đất và tình người rộng mở
Những câu hát nhẹ nhàng như hơi thở
Những vần thơ lắng đọng ở tim mình
Sài Gòn nay thêm nhiều những công trình
Phóng tầm mắt em hãy nhìn… cảm nhận
Dù trải qua bao thăng trầm mấy bận
Nhưng Sài Gòn luôn luôn vẫn tươi xinh.
Sài Gòn Thu – Tác Giả: Phạm Dạ Thủy
Giữa Sài Gòn mùa thu
Gọi thầm ơi Hà Nội
Bước chân chiều bối rối
Ngơ ngác tìm phương anh
Một Hà Nội rất xanh
Thơm hoài trong ký ức
Một Sài Gòn rất thực
Sao lãng đãng sương mù
Tôi đi giữa mùa thu
Nhớ một trời nắng hạ
Trên phố người xa lạ
Mưa nắng cũng vô chừng
Người xưa giờ người dưng
Tôi thành chim gãy cánh
Một đời buôn ảo ảnh
Trở về hai tay không
Tôi chen giữa phố đông
Thấy đời sao quá chật
Dấu xưa nhòe nước mắt
Sài Gòn buồn hay tôi?
Sài Gòn Không Có Mùa Đông – Tác Giả: Trần Hồng Tạo
Sài gòn không có mùa đông
Mà sao ta lạnh trong lòng em ơi
Xa em hai mấy năm rồi
Đêm về nhỏ lệ một trời nhớ thương
Nhớ gốc đa , nhớ mái trường
Nhớ thầy cô giáo dẫn đường ta đi
Nhớ mẹ cha thưở cơ hàn
Chặt tre mua nứa về đan dần sàng
Sáng mai ra chợ rộn ràng
Bán xong mua gạo chẳng màng đến chi
Nhớ bánh đúc , nhớ giếng làng
Nhớ o bán nón bên đàng xinh xinh
Nhớ sao mỗi sáng bình minh
Chạy ra Ngàn Phố ngâm mình dưới sông …
Sài gòn không có mùa đông
Muốn mang ít nắng sưởi hồng má em.
Sài Gòn Mùa Yêu Thương – Tác Giả: Đức Trung
Tôi về dự “Mùa yêu thương ”
Để thăm lại những con đường năm xưa
Sài Gòn chợt nắng, chợt mưa
Bao nhiêu kỷ niệm giờ chưa phai mờ
Đường hoa Nguyễn Huệ nên thơ
Dáng ai đang đứng đợi chờ Thi nhân
Dù xa cho chí ở gần
Cùng nhau hội ngộ kết thân bạn bè
Gắt gao cái nắng trưa hè
Phố phường đông đúc người , xe kín đường
Trong lòng tôi bỗng nhớ thương
Hồ Tây lộng gió bên đường Thanh Niên
Dù đi xa khắp mọi miền
Thủ đô yêu dấu gắn liền trong tôi.
Câu thơ lục bát bẻ đôi
Nửa về Hà nội, nửa nơi Sài Gòn
Sài Gòn Yêu Thương – Tác Giả: Toàn Tâm Hòa Nguyễn
Tôi đến đây… thành phố này che chở
Sài Gòn ơi! hai tiếng gọi thân thương
Bước chân đã in dấu từng góc phố
Trong cõi lòng nhiều lắm những vấn vương!
Từ miền Trung tôi lạc đường… viễn xứ
Khi đến đây nhìn mọi thứ mơ hồ
Sài Gòn đã bao dung người lữ thứ
Dù đất phèn còn đọng… vẫn chưa khô
Tôi lặng lẽ giữa xô bồ thành thị
Kiếm chén cơm đổi bao sức của mình
Sài Gòn đã chìu lòng người ý chí
Nên mỗi ngày vẫn rộn rã bình minh
Sài Gòn đó vẫn lung linh ẩn hiện
Mỗi ngày trôi luôn phát triển thêm đầy
Mảnh đất lành đón bao người đã đến
Bằng nụ cười rạng rỡ… rộng vòng tay!
Nắng Sài Gòn – Tác Giả: Thanh Phong
Sài Gòn nhiệt độ mãi tăng cao
Cháy cả màn che mảnh lụa đào
Mỏi mắt nhiều anh vì nắng cực
Phờ người các cụ bởi hanh hao
Đường cua trắng phếu làn vôi vẽ
Lỗ cống đen thui rãnh nước trào
Nóng nực bao trùm trên ngõ phố
Nhưng thời tiết hạn biết làm sao
Gửi Nắng Cho Tình – Tác Giả: Nguyễn Nhật
Sài Gòn gửi ngọn gió Thu hanh
Tặng hết cho Em để dỗ dành
Nắng giữ trời Nam tình một mảnh
Sương tràn cõi Bắc lệ từng canh
Mong người viễn xứ hồn thôi chạnh
Nhớ kẻ tha hương dạ cũng đành
Lỡ dở nên duyên còn ấm lạnh
Ân tình gợi mãi chút mong manh
Sáng Nay Sài Gòn Lạnh – Tác Giả: Phú Điền Nguyễn
Sài Gòn chưa bao giờ được lạnh
Bởi Sài Gòn không có tiết Đông sang
Sáng nay, Đông Sài Gòn xám ngắt
Lất phất mưa bay gieo cái lạnh ngỡ ngàng
Sài Gòn Lạnh Đông – Tác Giả: Anna Huệ Trần
Sài Gòn trở lạnh đúng là đông
Lạ lắm mà vui má ửng hồng
Chỉ thiếu bàn tay đêm sưởi mộng
Anh về sẽ ấm khoảng trời không…
Đêm Sài Gòn – Tác Giả: Nguyễn Thịnh Ngọc
Lang thang mình dạo mấy hôm nay
Bách bộ trên đường thành phố này
Đêm đến Sài Gòn ôi tuyệt đẹp
Rực trời lấp lánh ngắm mà say
Bồng bềnh sông nước đèn màu ánh
Phảng phất sương rơi gió nhẹ lay
Đốt cháy vần thơ tình chất chứa
Nhà cao tỏa sáng bóng đèn quay…!
Và vừa rồi là 10 bài thơ hay về Sài Gòn mà tôi muốn gửi đến các bạn qua chùm thơ này. Hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những áng thơ hay về Sài Gòn ấy. Đây chỉ là một trong rất nhiều những áng thơ hay khác có trong kho thơ của ChieuTa.Com, hãy tự mình khám phá thêm nhiều hơn những áng thơ tình hay khác các bạn nhé!
Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog ChieuTa.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết 15+ Bài Thơ Về Sài Gòn Ca Ngợi Thành Phố Phồn Vinh & Hoa Lệ Tại Danh Mục Thơ Về Quê Hương của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- 37 Bài Thơ Về Hà Giang, Cảnh Đẹp Hùng Vĩ & Cuộc Sống Bình Dị
- 25+ Bài Thơ Về Hội An Nét Đẹp Phố Cổ & Di Sản Văn Hóa
- Tuyển Tập 25+ Bài Thơ Về An Giang, Xứ Sở “Sơn Kỳ Thủy Tú”
- 25+ Bài Thơ Về Hà Tĩnh, Nơi Có Núi Biếc & Biển Xanh
- 17+ Bài Thơ Tình Đà Lạt Ca Ngợi Vẻ Đẹp Thành Phố Sương Mù
- 15+ Bài Thơ Về Tây Bắc Ca Ngợi Vẻ Đẹp Núi Rừng Vùng Cao
- Thơ Về Tuổi Thơ – Chùm Thơ Hay Viết Về Tuổi Thơ Rất Đẹp
- Thơ Về Huế, 45+ Bài Thơ Tình Xứ Huế Lãng Mạn & Thương Nhớ
Trương Trịnh Trọng says
SÀI THÀNH VÀ E !?…
Sài Gòn ngập lá me bay,
Mùa Noel đến đan tay với Nàng ?
Mong cho ngày tháng sang trang,
Hai ta hẹn ước ngỡ ngàng bên nhau !
“Sân ga” ngập ánh đèn màu,
“Vòng tay Em đón” say câu “CHÚNG MÌNH” !?…
Sài Gòn trong tôi đẹp lắm ! Với những cơn mưa chiều hối hả, cùng những quán cà phê ven đường rộn rã; những khúc ca, điệu nhạc say đắm về đêm; những con người nơi đây thân thiện dễ gần. Mảnh đất ngọt ngào này in dấu chân tôi một năm tròn không lẻ (26/10/2015-26/10/2016). Và giờ đây tôi quen và có E… Phải chăng nhân duyên sắp đặt ?… Có E hôm nay và mãi mãi không hỡi Người !?… E sẽ cho tôi điều đó ? Để rồi gắn bó mãi mãi không rời xa…
Hà Nội quê hương của đôi ta lưu luyến chân người đi là mùi hoa sữa nồng nàn, là cành bằng lăng tím biếc, là mặt hồ gươm im lìm dưới tán cây xanh. Huế lại đẹp dịu dàng như một cô gái đôi mươi mắc cỡ làm duyên. Thì Sài Gòn lại khiến người ta nhớ một nỗi nhớ không thể gọi thành tên. Sài Gòn tựa như một người phụ nữ kiêu sa nhưng hay dỗi hờn…
Nguyễn Văn Hiệp says
Hi Trọng!
Cám ơn chia sẻ cảm xúc của bạn về Sài Gòn nè, bài thơ cũng rất hay ạ. Cám ơn bạn nha.