Chùm Thơ Ngắn Buồn Khi Đêm Xuống!
Người ta thường nói, con người dù có mạnh mẽ đến đâu cũng trở nên yếu đuối khi đắm chìm trong màn đêm. Đêm khuya âm thầm lặng lẻ trôi, một góc riêng thu mình lại. Đêm thâu khiến ta cô đơn, đôi khi cô đơn đã dần trở thành điều gì đó quá quen thuộc. Đêm xuống là thời gian hợp lý nhất để suy nghĩ về những chuyên đã qua, đặc biệt trong vấn đề tình cảm, nghĩ về những điều làm ta vui, làm ta buồn. Cùng xem bài thơ đêm khuya buồn, tâm trạng sâu lắng dưới màn đêm bên dưới.
Con người ta kể cũng lạ, cô đơn về đêm u uất một mình. Có người thì chọn cà kê bên ly cafe đắng, rồi chờ giọt thời gian thấm nỗi cô đơn vào trong công việc, trong mệt nhoài suy tư. Nhưng lại có những người lại dấu mình trong một góc rồi ấm ứt khóc, khóc vì không ai cảm nhận được sự tồn tại của bản thân mình, không ai vổ về và che chở, yêu thương. Cô đơn trong đêm cứ thế bị gói gọn, kín kẽ, nhét đầy một hộp trống vô hình, lẳng vào sâu trong tâm can, chỉ mình ta với ta được biết.
Đêm Sầu – Tác Giả: Hoàng Lưu
Lẻ bóng đêm khuya dạo phím đàn
Mây hoà nhạc khúc thổi miên man
Chờ trăng thiếu nữ lòng ngao ngán
Đợi gió nàng thơ mắt lệ tràn
Khúc bổng tình mong bà nguyệt tặng
Cung trầm nghĩa ước lão tơ ban
Canh tàn vỡ mộng không hình bạn
Chỉ thấy vờn quanh những trận hàn
Đêm Cô Đơn – Tác Giả: Thi Diep Dang
Đêm một mình trong nỗi vắng cô đơn
Em lang thang từng gốc nhỏ phố buồn
Tuyết rơi rơi thắm lạnh hồn viễn xứ
Lại một mình đếm những ánh sao đêm
Em trách em cuộc đời bao sầu úa
Đất quê người đắng chát trong tim em
Hồn nặng trĩu nỗi lòng nơi đất khách
Sống lạc loài của kiếp xa quê hương
Hàng thông reo nghe đứt đoạn não lòng
Trời về khuya chỉ có em sầu úa
Mây lang thang lơ lửng cả núi đồi
Trong đêm vắng một mình em bật khóc
Đêm hôm nây ngỏ hồn em trống vắng
Em uống giòng suối lệ đã cạn khô
Xứ người dõi mắt xa vời nhớ thương
Hồn em chết lặng đêm về đơn coi!
Đêm Không Trăng – Tác Giả: Thu Thảo
Đêm không trăng em buồn tủi vô cùng
Bởi em nhớ ngày mình cùng chung bước
Có những lúc anh dỗ dành cho được
Sợ em buồn khóc sướt mướt mình ên
Em dần dần quen cảm giác kề bên
Anh nói nhỏ gọi tên em thật khẽ
Kể câu chuyện để em cười vui vẻ
Dù đêm khuya vắng vẻ giữa núi rừng
Em nói nhiều nói mãi chẳng chịu ngưng
Anh ngồi đó nghe từng câu từng tiếng
Rồi nghe hết những lời trong câu chuyện
Không phàn nàn không ý kiến gì luôn
Anh nhớ không đêm trăng sáng em buồn
Anh đã hát bằng nguồn dâng cảm xúc
Mà ngày đó em thật là hạnh phúc
Được anh yêu ,mà nhiều lúc giận hờn
Em vô tình để anh khóc nhiều hơn
Em xin lỗi những tháng năm vắng mặt
Em cứ nghĩ giữ lời thề son sắt
Khắc bóng hình và đặt ở trong tim
Em sai rồi khi biền biệt lặng im
Để anh kiếm anh tìm trong vô vọng
Em đã khiến mỗi ngày anh lạc lõng
Ôm cô đơn một hình bóng xa rời
Em bây giờ đâu được nói yêu ơi
Chỉ là nhớ những lời yêu ngày ấy
Chỉ là muốn anh vui cười thế đấy
Dù cả đời mình không thấy mặt nhau
Đêm Cô Đơn – Tác Giả: Quách Dũng
Mình tôi cất bước trong đêm
Đường xưa lặng lẽ vương lên nỗi sầu
Con tim sao bỗng nhói đau
Đêm khuya tôi biết về đâu hỡi người?
Cuộc tình mới thoảng đây thôi
Mà sao lẻ bóng mình tôi nơi này
Đường về mờ mịt ai hay
Bước chân nặng trĩu lệ cay nghẹn ngào
Đêm nay muôn triệu vì sao
Ngọn đèn hiu hắt mà nao nao buồn
Đường về xóm nhỏ trong thôn
Cảnh khuya đêm vắng để hồn mông lung
Tình yêu gieo nỗi nhớ nhung
Trong tim đau nhói ngóng trông người về
Tháng năm xưa muốn quên đi
Bơ vơ kiếp sống nay về vắng em
Đi đâu tôi bước trong đêm
Lang thang chiếc bóng in lên dặm trường
Áo vai đã nhuốm phong sương
Bước chân mòn mỏi về phương trời nào
Trăng Ơi – Tác Giả: Thi Diep Dang
Trăng khuya nhớ gió đi tìm
Xe duyên tơ nguyệt biết tìm ở đâu
Mỏi mòn ngồi ngóng đêm thâu
Mây bay lở lững hỏi sầu nhớ ai?
Trăng khuya mơ mộng vờn ai
Long lanh đôi mắt nhung nai mơ màng
Hỏi rằng! Trăng mộng đêm say
Có sầu nhung nhớ ngập tràng như tôi
Trăng hờn lở lững xa xôi
Nữa đêm đang mộng lần trôi xa dần
Mây hồng lở lững dừng chân
Gió reo, reo nhẹ rung vầng trăng khuya
Đêm nay mơ ướt gió về
Ru mây vào mộng tràng trề hương yêu
Trăng tròn! Trăng khuyết! Trăng lên
Tình em dậy sống anh ơi! Nơi nào
Vầng trăng ai sẽ làm đôi
Tình em gió cuốn ngậm ngùi xót xa
Khoảng Lặng Trong Đêm – Tác Giả: Thu Thảo
Tôi ngồi đếm giọt sầu rơi ướt đẫm
Lúc đêm về lúc gặm nhấm con tim
Mọi tâm tư tôi đã muốn buộc ghìm
Rồi tất cả như kim tiêm đâm chọt
Tôi rất sợ niềm đau thương chua xót
Giấu nỗi buồn sau giọt nước mắt thôi
Tôi với đêm đã là bạn lâu rồi
Nói chuyện phiếm xoá đơn côi trống trải
Đêm im lặng nhưng lòng tôi thoải mái
Vì không gian ,hóa giải nỗi ưu phiền
Đêm trở mình để giây phút bình yên
Làm tôi thấy thêm ghiền màn đêm vắng
Bởi cuộc sống làm đôi vai trĩu nặng
Vứt bỏ ư… Vẫn lo lắng thật nhiều
Nếu hững hờ .. đau đớn biết bao nhiêu
Hay cố gắng với điều ta mong muốn
Dù đôi lúc bản thân mình cố gượng
Biết làm gì với định hướng ngày mai
Và hình như cảm giác thấy mệt nhoài
Chỉ muốn ngủ một giấc dài không tỉnh
Một câu chuyện xoáy vòng tròn vô định
Thoát thế nào… bản lĩnh chẳng bằng ai
Đành đi theo …. phận số đã an bài
Bước thì bước …đúng sai đời mặc kệ.
Đợi Mong – Tác Giả: Nguyễn Thị Thu Thủy
Đêm khuya vắng mọi người đã ngủ
Một mình em ủ rũ khuê phòng
Nỗi buồn ùa đến mênh mông
Cho ta nhung nhớ khiến lòng chơi vơi
Nhớ nhiều lắm… hỡi người yêu dấu
Vẫn đợi chờ dù dẫu xa nhau
Trong lòng em mãi khắc sâu
Quên sao ân nghĩa duyên đầu đã trao
Nhớ da diết dạt dào thương mến
Nguyện đợi chờ dù đến tóc phai
Tình ta sẽ mãi trang đài
Uyên ương hạnh phúc tương lai sáng ngời
Em xin hứa giữ lời thề ước
Chờ người thương về bước chung đường
Xa nhau tình cảm vấn vương
Chỉ mong kết nối yêu thương trùng phùng
Khúc Sầu Đêm – Tác Giả: Hoang Lưu
Nguyệt vẫn cùng em vọng khúc sầu
Nghe buồn chú cuội nhỏ dòng châu
Sương mềm xót bạn càng thêm nẫu
Núi ngả thương nàng để lụy sâu
Dẫu biết ai người quăng nghĩa hậu
Dù cho lãng tử rũ duyên đầu
Đêm dài thiếp vẫn còn nung nấu
Mộng ước cùng ai để thắm trầu
Trăng Ơi – Tác Giả: Như Hoa
Đêm khuya ngắm cảnh trăng tà
Chị Hằng chú cuội gốc đa tròn vành
Không gian tĩnh mịch mong manh
Vầng trăng chiếu sáng long lanh ngút ngàn
Nhgiêng nghiêng trăng tỏa ánh vàng
Mây xanh lơ lửng từng đàn mãi trôi
bạt ngàn chiếu sáng sao ôi
Lấp la lấp lánh bồi hồi trong đêm
Trăng rơi đáy nước lặng tìm
Ánh vàng vươn vãi bên thềm ngẩn ngơ
Trăng buồn trăng dỗi ngây thơ
Treo ngang vằng vặt mộng mơ lững lờ
Ngã nghiêng bóng liễu vật vờ
Trăng sà đáy nước thẩn thờ chốn tiên
Cuội ngồi ngớ ngẩn ưu phiền
Ôm say vương mối tình riêng một đời
Tiếng Khóc Gọi Anh Trong Đêm – Tác Giả: Thu Thảo
Thời gian ấy trôi vào trong dĩ vãng
Nét môi cười vỡ mảng cuộc tình đau
Em chẳng tin chữ duyên nợ nát nhàu
Để kỷ niệm ngày sau còn nhớ mãi
Từ hôm đó người đi không trở lại
Bến sông buồn gió rải khúc tiêu giao
Nhìn phía xa buồng tim uất nghẹn ngào
Tay giơ nắm trời cao đâu thể chạm
Bao lời nhắn ghìm sâu vào tâm khảm
Biết hiểu nhầm chả dám tỏ phân minh
Chỉ muốn anh quay trở lại chính mình
Là hình tượng đẹp xinh hoài như thế
Nhớ cái buổi gửi trao lời ước thệ
Nói sau này có thể được bên anh
Em rất vui vì tình cảm chân thành
Bao khát vọng công danh nghề nghiệp mới
Em cố gắng trông chờ lòng vẫn đợi
Một năm dài rồi tới mấy năm sau
Đến giờ đây Tiền bạc đủ sang giàu
Nhưng quên mất trầu cau ngày dạm ngỏ
Em cứ tưởng câu thề xưa còn đó
Đâu biết rằng vò võ nuốt lệ cay
Chiếc cầu treo gãy nhịp ở nơi này
Nhìn thấy đó mà tay hoài thả lỏng
Chẳng đong đếm giọt sầu rơi ướt đọng
Thân rã rời lạc lõng quá người ơi
Dành cho nhau tuổi trẻ của một thời
Mà kết thúc muôn nơi hoài cách biệt
Em xin lỗi bởi còn yêu thắm thiết
Nhớ về mình thua thiệt chẳng bằng ai
Nên biết buông dù héo rũ hình hài
Để anh có tương lai người mở rộng
Bởi tất cả em dành cho cuộc sống
Nhiều lúc về bất động ngã giường êm
Cứ nghĩ suy nước mắt chảy gối mềm
Cảm giác lạnh màn đêm giăng phủ kín
Ngàn dao cắt máu tim hồng bịn rịn
Giận dỗi hờn ráng nhịn cũng vì yêu
Tình mong manh sầu khổ lại rất nhiều
Thôi chấp nhận cô liêu đời lẻ bóng.
Tiếng Mưa Đêm – Tác Giả: Thi Diep Dang
Tình yêu mình hương lửa cháy trong tim
Cho nỗi nhớ đắm chìm từng hơi thở
Mong vững lối duyên mình không tan vỡ
Ru hồn phiêu chớ trắc trở đoạn đường
Tô cuộc đời rạng rỡ với người thương
Mong đính ước đo lường cùng ý đẹp
Thầm khấn nguyện ơn trời cao ban phép
Tiếng mưa đêm ngỏ hẹp lại ùa về
Gió rì rào nỗi sầu kéo lê thê
Thường lo sợ hẹn thề có bền vững
Lòng khiết bạch mọi bề sẽ minh chứng
Cùng đồng kham tạo dựng mái gia đình
Nắng đầu mùa cảnh sắc đẹp phiêu linh
Vui mãn nguyện thanh bình trong nắng mới
Cùng sánh bước khoan thai từng ngóng đợi
Cuối con đường phơi phới cõi thần tiên.
Lạc Nửa Hồn Trăng – Tác Giả: Thu Thảo
Trăng buồn trăng trốn nơi đâu
Có nghe ai khóc bạc mầu con tim
Mông lung khoảng trống em tìm
Tìm hình bóng cũ còn ghim trong lòng
Trăng buồn trăng ẩn là xong
Còn ai ngóng đợi thả dòng lệ tuôn
Dòng sông đẩy vội chiếc xuồng
Để người cất bước đi luôn không về
Trăng buồn trăng có tỉ tê
Nghe ai vọng mãi câu thề ngày xưa
Duyên ai cũng chỉ duyên thừa
Trách mình lỗi phận vẫn chưa yên lòng
Gió vờn trăng rớt qua song
Sương rơi phủ trắng, cô phòng quạnh hiu
Đành rằng thương biết bao nhiêu
Mà sao anh nỡ buông điều đắng cay
Trăng tròn lại khuyết cũng hay
Yêu thương cho lắm, đến ngày lìa xa
Thổi hồn thi phú thơ ca
Ngâm câu điệu lý ngân nga cuộc đời.
Ngủ Đi Em Nhé – Tác Giả: Phạm Hồng Đức
Ngủ đi nhé em ơi đừng thức
Đêm khuya rồi đừng bực làm chi
Băn khoăn nào có được gì
Lòng thêm bận rộn đừng vì mình thôi
Ngủ đi em anh ngồi ru nhé
Ở bên anh em sẽ bình yên
Lời ru là tiếng dịu hiền
Đưa em vào giấc muộn phiền tiêu tan
Cho em được chứa chan hạnh phúc
Nhìn cuộc đời mỗi lúc đẹp hơn
Ngủ đi đừng có dỗi hờn
Đêm nay anh sẽ ôm đờn ru em
Cho em thấy anh đem hơi ấm
Thổi vào em thắm đậm tình yêu
Mỗi ngày thương lại càng nhiều
Để em hạnh phúc là điều anh mong
Tình mà ướt ta hong khô nhé
Hỡi trái tim nhỏ bé của anh
Mong em giấc ngủ ngon lành
Đêm nay anh đã ngồi canh bên rồi
Tiếng Đàn Khuya – Tác Giả: Cao Hai Binh
Đêm khuya văng vẳng tiếng đàn
Giọng ngân cao vút ngỡ ngàng người nghe
Lúc trầm bổng, lúc não nề
Lúc vui, lúc giận… trách chê đủ điều
Nghe ra, hiểu cũng vì yêu
Thề non hẹn biển bao điều nhớ thương
Ngờ đâu một kiếp má hường
Duyên mà không nợ nửa đường khổ đau
Trăng thanh bên chiếc đàn bầu
Nửa đêm gảy nhịp vui sầu đã trôi
Trăng Khuya – Tác Giả: Loan Vũ
Đêm khuya gió lạnh theo về
Nhà em nho nhỏ, bốn bề trăng rơi!
Ánh trăng tròn vạnh lưng trời
Hàng cau đứng ngắm lả lơi trăng vàng
Thế là mùa nắng đã sang
Ngày rưng rức nắng, chói chang ơi nồng
Đêm về gió lộng bến sông
Trăng lên trời lại đẹp trong mát lành
Giữa trời trăng sáng long lanh
Chim khuya rinh rích trên cành lao xao
Nhìn trăng lòng cứ nao nao
Lắng nghe gió nhẹ thì thào ngoài hiên
Bỗng nghe lá rụng bên thềm
Trăng vàng rót mật thả mềm ngọn cây
Cho lòng ngây ngất men say
Biết ai còn thức đêm này cùng ta?
Dạt dào sóng vỗ xa xa
Không gian tắm ánh trăng ngà đêm mơ
Ru hồn vào những vần thơ
Trăng đêm đẹp đến ngẩn ngơ cõi lòng
Đêm Mùa Đông – Tác Giả: Ninh Nông
Đêm mùa đông gió lạnh lùng buốt giá
Khoảng trời buồn mang nặng nỗi tâm tư
Người ở đâu sao vẫn mãi chưa về
Có biết chăng em rất đang mong nhớ
Đêm mùa đông sao lòng buồn vô cớ
Nhớ đông nào hai đứa hứa nên duyên
Để giờ đây nỗi nhớ đến khát thèm
Lòng khắc khoải mỏi mong ngày gặp lại
Đêm mùa đông trong lòng càng tê tái
Một mình buồn mang nặng mối tình si
Nỗi khát khao mơ giọng nói thầm thì
Đêm lạnh lắm nhớ đắp chăn em nhé
Đêm khuya rồi mà không sao chợp mắt
Những mong chờ dẫu biết chỉ là mơ
Nhưng trong em vẫn cứ mãi tôn thờ
Những kỷ niệm không bao giờ quên được
Đêm Khuya – Tác Giả: Nguyễn Công
Đôi mắt Anh nhắm nghiền
Nhưng cuộc đời ngược lại
Hình bóng em tê tái
Nhưng ở mãi trong tim…
Đôi môi Anh níu lại
Bờ môi Em hoang hải
Ngấm men tình ngang trái
Cho giọt nước rơi mau
Tay Anh vuốt mái đầu
Nỗi lên từng ngọn sóng
Chòng chành trong giấc mộng
Em đâu rồi… Đại dương…
Tay Anh vuốt má hường
Đôi bờ Em xào xạc
Anh đắm mình trên cát
Buông tay từng giọt yêu
Hơi thở nghe trái chiều
Đêm khuya như dừng lại
Con sông dài mở cửa
Anh một đời lênh đênh
Ngấn Lệ Trăng Soi – Tác Giả: Vũ Hoàng Chương
Móng hồng còn vết trên cao
Hồng sơn còn ngóng thi hào Nguyễn Du.
Sắc hương nằm lạnh thiên thu:
Bạc phau gò tuyết, sa mù nửa vai.
Sớm chiều mây trắng đeo đai,
Giá băng nín thở cho dài nhớ thương.
Tiếng Thơ từ buổi lên đường,
Gươm đàn chắp cánh Đoạn trường ra khơi.
Mang mang rốn biển chân trời,
Quặn đau ruột đất rã rời vòng sao.
Mở hai thế kỷ nghe vào:
Xương khô lỗi nhịp máu đào, còn căm! –
Nơi đâu trường dạ tối tăm
Để nơi đâu có trăng rằm đầy trang?
Năm mươi năm lẻ mơ màng,
Đời ai rút ngắn cho Nàng Thơ xinh?
Hồng bay để dấu bất bình,
Tuyết non cao thoắt hiển linh ý thần.
Nỗi đau ném chữ gieo vần
Chín mươi chín ngọn xa gần còn in.
Hồn Xưa không ngẩng lên nhìn,
Mực đen giấy trắng muôn nghìn cũng hư.
Lưng rùa trao nét Lạc Thư,
Bắc phương đã sáng lên từ mặt sông.
Trời Nam chẳng tuyệt giống hồng,
Đầu non còn gửi lời thông điệp về!
Đêm Tàn – Tác Giả: Mỹ Phương Phạm
Đêm khuya rồi sao trăng hoài thao thức
Đắm vào hồn ray rứt cõi lòng thêm
Rượu nhấp môi say khướt mộng qua thềm
Tràn nhung nhớ rưới mềm theo ngọt đắng
Đêm dần tàn cuốn tâm tư sầu lắng
Giữa muôn trùng thiếu vắng một vì sao
Càng lẻ loi trong khoé mắt tuôn trào
Dòng kỷ niệm ngọt ngào đang cuồn cuộn
Thôi trót lỡ rượu tình kia đã uống
Cạn chén rồi lòng luống những khát khao
Tình cho nhau kiếp nữa vẫn đậm màu
Đam mê kết thấm vào trong huyết quản
Đêm đã tàn liệm khối tình chưa cạn
Nghe mỏi mòn năm tháng chảy về đâu
Người thương ơi tạm biệt mối duyên đầu
Xin nương náu tiếng kinh cầu thoát tục
Trăng Cũ – Tác Giả: Vũ Hoàng Chương
Nguyệt lạnh màu sương dãi phố khuya
Hàn quang mơ khói bước say về…
Dưới chân bóng lá đường thêu gợn,
Trên ấy chừng rung nhịp áo nghê!
Nét thuý phai vàng, rêu biếc ngõ;
Trăng nười năm nhạt dáng hoa lê.
Chàng si! Thôi chớ làm duyên nữa!
Khúc Phượng, thanh âm trộn Sở Tề.
Tự Tình Đêm Khuya – Tác Giả: Hoàng Lê Duy
Người ta có bạn có đôi
Còn tôi đêm tối lẻ loi một mình
Người ta say đắm men tình
Còn tôi say rượu một mình chèo queo
Phải chăng do bởi chữ nghèo
Thuyền tình dù đến chẳng neo bên đời
Trách ai hay trách ông trời
Hay là tự trách đường đời ta sai
Ngày tháng thì cứ đổi thay
Sao mình tay trắng vẫn hoài trắng tay
Đêm đêm mượn chén men cay
Vỗ về giấc ngủ đêm dài qua mau
Xỉn rồi thì đã làm sao
Càng say men rượu càng đau men tình
Tỉnh say đều một bóng hình
Người ơi anh chỉ yêu mình em thôi
Đêm Khuya – Tác Giả: Lạc Hương
Đêm khuya rồi hỏi có ai còn thức
Viết Đôi dòng mong tin tức người yêu
Viết bài thơ bằng những vần mơ ước
Trái. Tìm này sẽ thuộc mãi nơi anh
Dù tình ta mãi mãi chỉ mong manh
Em vẫn yêu. Và trao anh tất cả
Mãi một đời chỉ nghiêng ngả về anh
Tìm luôn yêu mãi màu xanh hi vọng
Đối với em anh là khát vọng sống
Là dòng chảy đến mênh mông dào dạt
Như sóng. Vỗ ào ạt ngoài khơi xa
Sẽ là hoa của đời anh mãi mãi
Đêm khuya rồi viết những dòng còn lại
Gửi cho anh bài thơ tình hay nhất
Bằng lời nói chân thật của con tìm
Mà bấy lâu em kìm nén trong lòng
Dấu yêu ơi người có nhớ em không
Một chút thôi ở tận cùng nơi ấy
Em cảm thấy mùa đông không lạnh nữa
Vì có anh thắp lửa trọn Tim Hồng
- Thơ yêu xa tâm trạng thương nhớ
- Thơ chia tay buồn tâm trạng
- Thơ yêu thầm lặng một người
- Thơ một mình cô đơn lẻ loi
- Thơ tình ánh trăng cô đơn
Tình yêu trở thành kỷ niệm. Buồn nhưng đẹp vô cùng, khi có tình yêu mới đừng tưởng bạn sẽ quên, một lúc nào đó nó lại sẽ hiện lên thật rõ ràng trong lòng bạn. Đó là một góc riêng tư, đó là tình yêu còn lại, hành trang cuộc đời cũng cần có những khi như thế để bạn tin vào cuộc sống và hơn thế nữa mà tôi không diễn tả được. Hi vọng qua những bài thơ buồn đêm khuya ở trên, các bạn sẽ tìm thấy được chính bản thân mình, cảm xúc và hiểu mình hơn.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết 45+ Bài Thơ Đêm Khuya Buồn & Cô Đơn Không Ngủ Được Tại Danh Mục Thơ Tình Buồn Tâm Trạng Cô Đơn của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- Thơ Về Trăng Hay – Chùm Thơ Tình Ánh Trăng Cô Đơn Trong Đêm
- Thơ Về Mưa Đêm, 25+ Bài Thơ Về Tiếng Mưa Đêm Đi Tìm Bình Yên
- 25+ Bài Thơ Tình Nghèo Tâm Trạng, Vì Nghèo Nên Anh Mất Em
- Thơ Tháng 10 Đất Trời & Cỏ Cây Nghiêng Mình Đón Mùa Thu Tới
- 35+ Bài Thơ Tháng 9 Bản Tình Ca Mùa Thu Buồn & Nỗi Nhớ
- Thơ Tháng 8, Tình Thơ Tháng Tám Thu Về Lãng Mạn & Dịu Dàng
- Tập 23+ Chùm Thơ Tháng 7 (July) Mưa Ngâu Buồn & Tâm Trạng
- Thơ Tháng 6 – Những Bài Thơ Tình Tháng Sáu Cô Đơn & Buồn
Thi Diep Dang says
Những bài thơ sâu sắc lắng động tuyệt vời hồn thơ ấy. Mến chúc đồng tg thi phú dạt dào và mọi sự tốt đẹp nhất trong cuộc sống ạ.