Đêm Vô Tận (Thái Xuân)
Đêm vô tận, lòng bâng khuâng chợt nhớ
Một mối tình của thuở ấy nhòa phai;
Vương trong tim, ngấm lệ đổ tuôn dài
Những ký ức của một thời xa vắng.
Người yêu dấu, ân tình này sâu nặng
Khi đêm về thức trắng ở bên nhau;
Đan vòng tay, lời hẹn ước nguyện cầu
Với khát vọng, duyên đầu trao gửi gắm.
Nhìn trăng mộng, yêu ngây thơ say đắm
Khẽ thì thầm, mình ngẫm chuyện lứa đôi;
Phải không anh, tình đã chín thật rồi,
Cùng lặng lẽ, mắt môi chìm đắm đuối.
Đầu trăng khuyết, nhờ ông Tơ bà Mối
Bắc nhịp cầu kết nối trời xe duyên;
Cho lứa đôi, xây những giấc mộng huyền
Thắp ngọn lửa để thuyền tình theo mãi.
Chia lối ngả, nhân duyên đầy ngang trái
Tuột tình hồng, Khắc khoải đếm lệ rơi;
Phận duyên kia, sao nói chẳng nên lời
Để gió cuốn, theo thời gian quên lãng.
Còn đâu nữa, giờ chỉ là dĩ vãng
Kỷ niệm buồn, chết lặng hồn ngẩn ngơ;
Trời đổ mưa, hoang hoải chẳng bến bờ
Duyên phận lỡ, mảnh sầu kia khép lại.
Thái Xuân 03/10/2020
Bài thơ “Đêm Vô Tận” trong nhiều tác phẩm thơ ca, tập thơ của Nguyễn Xuân Thái. Thuộc danh mục thơ Thái Xuân một trong những Nhà Thơ Việt Nam Hiện Đại Và Nổi Bật. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Đêm Vô Tận” (Thái Xuân – Nguyễn Xuân Thái) Của Tác Giả Nguyễn Xuân Thái Thuộc Danh Mục Thơ Thái Xuân Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận