Thơ Ngắn Về Gió Buồn Man Mác!
Chiều cong veo như những cơn gió cuối mùa, trời cao nguyên sắp sửa chuyển mình vào tối. Những loài gió cuối tháng vẫn mãi miết vô tình trên những nẻo thưa người mà quên mất còn một bóng dáng ai gầy đứng đó. Chân bước, giày khua, sỏi đá thê lương, có một bản tình ca vang lên theo những bước chân hòa quyện với tiếng thở dài, gió độ này sao buồn man mác…
Xin gửi đến các bạn yêu gió chùm thơ tình về gió mà tôi mới viết gần đây. Những cơn gió, dù là cơn gió nhẹ nhàng mùa xuân hay những đợt gió rét ùa về từng cơn như những ngày đông đến, đối với người yêu gió mà nói, nó đều làm cho họ cảm thấy thích thú và xao động, có thể là cảm xúc bâng khuâng nhớ về ai đó, cũng có thể là nhẹ nhàng diệu vợi và chỉ vậy thôi. Mời các bạn cùng xem qua những bài thơ tình buồn viết về gió sau đây, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ về gió!
Phút Giao Mùa
Hỡi khoảnh khắc sang mùa xao xác gió
Phố nghiêng nghiêng mây thẳm những ánh vàng
Đôi khách lạ riêng đường chung ái ngại
Ta chân trần đờ đẫn lối lang thang
Phải buổi gặp thẹn thùng nơi cuối phố,
Gió giao mùa lảng vảng dáng người thương?
Hay một thoáng men sầu vương tới ngưỡng,
Cuốn hư vô thoang thoảng ngã tư đường?
Em có về và xuân có đến không?
Hay em quên quên lãng chốn hoa đồng?
Vô ý gặp một chiều mưa lấm áo
Để bao mùa khắc khoải đứng chờ mong!
Sương phủ tối nguyệt tàn le lói chiếu
Phố giao thoa ướt đẫm dưới đêm mờ
Ta thờ thẫn trong men say vô tận
Chợt nghẹn ngào khói thuốc rớt vào thơ…
(Huỳnh Minh Nhật)
Gió Tháng Chạp
Bỗng một sớm sương giăng đầy trước ngõ
Gió rung rinh thoáng gợn những u hoài
Nghe tháng chạp lạnh lùng đi qua phố
Ta giật mình thầm nhủ: “tháng mười hai!”
Đông nở khẽ như một loài hoa dại
Tiễn thu đi trắng xóa những con đường
Vạt nắng cũ hanh hao màu cỏ úa
Chợt tắt dần như một tiếng yêu thương
Tháng chạp ư? Chính em là tháng chạp
Bởi nàng xuân chưa biết khóc bao giờ
Và đông hỡi thôi đừng yêu chi nữa
Mặc ai buồn lần lữa áng thơ rơi…
Chiều thoai thoải nắng vàng phai vời vợi
Kéo tim côi hoang hoải buổi sơ đầu
Ta chợt thấy một mùa đông xa lắm!
Thuở em cười những phút nhớ về nhau
Đông rét giá và mai đây sẽ lạnh
Gió hôn đêm thao thức suốt canh dài
Ai có nhớ những chiều nao mê mải?
Có bồi hồi lọn gió tháng mười hai!?
(Huỳnh Minh Nhật)
Giây Phút Chạnh Lòng
Chiều lặng lẽ, mùa đông yên ả
Sao anh nghe rét giá tâm hồn
Gió thoảng nhẹ câu thề hoa cỏ
Mắt anh buồn màu tím hoàng hôn
Anh chợt nhớ dư tình viễn mộng
Khói mông mênh lơ đễnh hương chiều
Có chút gì lạnh run ngực áo
Nghe như là tiếng gọi tình yêu?
Em anh hỡi, mùa đông bên nớ
Vắng tay quen có buốt vai gầy?
Vầng mây hồng hoàng hôn rực rỡ
Liệu có bằng nắng đẹp chiều nay?
Dẫu nơi anh mặt trời ngủ sớm
Vẫn mây xanh lơ lửng bạc đầu
Còn nửa lời yêu đương chưa nói
Ngoảnh mặt nhìn em đã về đâu?
Phút chạnh lòng buồn dâng sóng vỗ
Đường mơ quen lạc lõng chân sầu
Từ độ ấy yêu đương gì nữa?
Thuở nhiệm màu trả lại trăng sao
Em anh hỡi khảm trời nhung gấm
Đêm gác đầu gối lụa chân son
Có đẹp bằng vấn vương vụng dại
Của một thời hẹn biển thề non?
Và em hỡi mùa đông rất nắng
Có thơ bằng gió lạnh chiều sương?
Người em mến nhẹ nhàng dịu ngọt
Có bằng ai đứng đợi cuối đường!?
(Huỳnh Minh Nhật)
Khói Trăng
Khói thuốc rơi sầu in bóng mây
Lạc lõng hồn yêu khóc trăng gầy
Phòng vắng ngậm ngùi ta vui gió
Chuốc những giọt buồn uống chén say
Khói thuốc lạnh lùng đợi hồn trăng
Bút thả, buồn rơi, khói sương giăng
Vần thơ dấu ái ngày xưa cũ
Còn mãi tên người biết hay chăng?
Đã mấy mùa trăng người nhớ người
Bao đợt thu rồi lá vàng hong
Ngày mai nắng đến là thu nữa
Mà cõi lòng hoài mong nhớ mong
Khuya rồi, trăng trốn ở nơi đâu?
Ta chờ ta đợi suốt canh thâu
Ta xé gió trời, mây nghiêng rẽ
Trăng tàn đẫm ướt một dòng châu
Trăng ơi nghe ta kể tội tình
Dẫu là gầy guộc, dẫu lặng thinh
Trăng hãy một lần nghe ta khóc
Rồi giết dư tình thuở bình minh…
(Huỳnh Minh Nhật)
Đêm Trở Gió
Đêm sầu lặng lẽ ngắm trăng thanh
Lanh quanh góc phố ngó mây đùa
Chiếc áo mong manh khơi lòng lạnh
Đêm nay gió trở, gió giao mùa
Chẳng biết người đâu, ta lang thang
Đi tìm nhung nhớ cuộc tình hoang
Hương đời tám nẻo người rẽ lối
Biết dạt về đâu mảnh trăng vàng
Về đâu ơi hỡi lạc về đâu
Mình ta lạc bước giữa đường câu
Tình nghĩa khi xưa nay gạn đục
Người chẳng tiếc chi buổi sơ đầu
Gió trở nguyệt gầy trôi lênh đênh
Sao trời rạng sáng nỗi buồn tênh
Mơ màng trời đất bình yên nhỉ
Ai biết lòng ta thấy chênh vênh?
(Huỳnh Minh Nhật)
Mùa Qua Phố
Xuân giã biệt, đưa hạ về bên phố
Gió trở chiều, lá đổ não nề hiên
Ta loay hoay trăn trở với muộn phiền
Lòng thổn thức một nỗi buồn chưa dứt
Dòng tĩnh lặng tràn về miền ký ức
Nghe mơ hồ khoan nhặt tiếng thời gian
Phố im lìm lặng lẽ đón mùa sang
Ta òa vỡ nhớ bóng hình Tôn nữ
Con đường này ngày xưa em vẫn bước
Lá xạc xào ru điệu khúc thu ca
Mùa năm nào đã in dấu em qua
Nay xa vắng nhưng bóng hình còn đó
Hương tóc ấy có phải về theo gió?
Đêm dạt dào, bỏ ngỏ khúc mùa sang
Rồi nhận ra duyên phận đã lỡ làng
Nửa cô quạnh, nửa khuất mình bối rối!
(Huỳnh Minh Nhật)
Gió Giao Mùa
Phượng hồng lại ẩn vào cây
Trả khung trời ấy hao gầy cho tôi
Mây chiều hoang vắng đơn côi
Hồn nghe từng phút bồi hồi trong thơ
Lụa là tôi dệt đường tơ
Quên đi cái thuở ban sơ hoang hồng
Hạ tàn nhạt nắng bên song
Cây sơ xác lá – hồn phong rêu hồn
Trả tôi về với cô đơn
Trả tôi về với nỗi buồn ngày xưa
Chiều nay trời đổ cơn mưa
Heo may vừa đến lá mùa Thu khơi
Hôm qua người ấy đi rồi
Trong tôi từng tiếng mưa rơi chạnh lòng
(Hoàng Mai)
Gió Lạnh Về
Anh ơi gió lạnh đã về rồi
Người còn biền biệt chốn trùng khơi
Năm tháng lạnh lòng mong mỏi đợi
Dẫu biết ngày về còn xa xôi
Phố vắng mình tôi bước bơ vơ
Ru bao thương nhớ viết dòng thơ
Nhờ gió gửi về phương xa ấy
Hẹn người sẽ đọc ở trong mơ
Lạnh lẽo đông về thêm lạnh lẽo
Hoàng hôn nắng đổ lạnh hoàng hôn
Đông qua lặng lẽ rồi đông chết
Mà bóng người xưa vẫn hững hờ
Anh hỡi, anh ơi! Lòng tôi rét
Đêm về bóng nguyệt xé hồn côi
Một mình tôi khóc nỗi phân đôi
Anh ơi! Gió lạnh sắp về rồi…
(Huỳnh Minh Nhật)
Gọi Tháng Tư Về
Tháng tư này, em đã dậy hay chưa?
Hay gió xuân đang còn ru em ngủ
Dậy đi thôi, gọi mưa về phố cũ
Đừng lạnh lùng để lòng phố bơ vơ
Ta chờ em, chờ trong cả cơn mơ
Ta chờ đợi từng cơn mưa rả rích
Trời chuyển mình giã từ xuân nặng trịch
Đón hạ về, và em đó, tháng tư…
Em lại về để tiễn một người đi
Gió trở chiều, cánh thiên di lưu lạc
Câu yêu thương người vội trao người khác
Khúc tự tình ngơ ngác gợi tình xưa
Gió vợi sầu ru cành lá thoi đưa
Phố chênh vênh một nỗi buồn chưa dứt
Ta lênh đênh tiếng yêu hoài thổn thức
Tháng tư này, về ôm ấp hồn ta…
Ta tìm em, tìm mãi tháng ngày qua
Chiếc áo trắng lạc giữa ngàn áo trắng
Đâu ngọt ngào nơi cõi tình cay đắng
Thôi ngậm ngùi, lặng lẽ kiếp phù vân…
(Huỳnh Minh Nhật)
Hồn Biển
Đêm lạnh lẽo nằm nghe biển động
Phía khơi xa sóng dậy bạc đầu
Ta mơ màng sương mờ ảo mộng
Kiếm tìm gì một cánh hải âu?
Bờ cát trắng phơi mình ẩm ướt
Tắm lòng trăng mây gió phủ phê
Biển vỡ òa mối tình say khướt
Dạt dào hương mặn đắng thỏa thuê
Câu tạ từ hãy còn bối rối
Hà cớ gì gắng phải quên đi?
Biển bình yên lòng ôm bão nổi
Chút yêu đương đau đớn là gì?
Biển gợi nhớ chuyện tình ngày cũ
Biệt ly chừ Tôn nữ đi mô?
Chân ta bước dặm trường mỏi rũ
Đưa hồn vào một cõi hư vô!
(Huỳnh Minh Nhật)
Vừa rồi là những bài thơ về gió hay mà tôi muốn gửi gắm đến tâm hồn, trái tim của các bạn, hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những áng thơ tình buồn về gió ấy. Đây chỉ là một chùm thơ về gió trong rất nhiều những áng thơ về gió hay khác có trong kho thơ của Minh Nhật, hãy tự mình khám phá thêm nhiều hơn những bài thơ về gió lãng mạn khác các bạn nhé!
Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog ChieuTa.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết 15+ Bài Thơ Tình Gió: Vần Thơ Về Gió Hay & Man Mác Buồn Tại Danh Mục Thơ Buồn Tình Yêu của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- Thơ Noel Buồn, 45+ Chùm Thơ Tình Giáng Sinh Buồn & Cô Đơn
- Thơ Khóc Tình Yêu, Bài Thơ Tình Yêu Buồn Muốn Khóc Cô Đơn & Tâm Trạng
- Thơ Tình Con Gái – Chùm Thơ Tình Về Nỗi Niềm Người Con Gái Cô Đơn
- 69+ Bài Thơ Tâm Trạng, Câu Thơ Buồn & Tâm Trạng Cô Đơn Không Vui
- Thơ buồn khi yêu một người con gái đã từng bị tổn thương như em
- Thơ Buồn Cô Đơn, Chùm Thơ Buồn Một Mình Cô Đơn Lẻ Loi & Tâm Trạng
- 25+ Bài Thơ Tình Nghèo Tâm Trạng, Vì Nghèo Nên Anh Mất Em
- 45+ Bài Thơ Đêm Khuya Buồn & Cô Đơn Không Ngủ Được
Để Lại Một Bình Luận