Chùm Thơ Về Chuyện Tình Buồn Trong Quá Khứ!
Ta lững thững lê gót ngắm nhìn tháng ba rơi đầy cõi tối, người lại đợi ngày lên để ngắm tháng ba có nắng rợp vàng. Người đi ngang qua mặt trời, ta nằm mơ về cửa sổ. Người khoác áo đi tìm trong những giấc mơ một chút ấm nồng cho tháng ba sang, ta lặng yên với nỗi niềm, lắng nghe tháng ba vẫn hoài thổn thức. Người vui cười trong những màn mưa lay phay, không ray rứt, ta chỉ phiêu diêu trong những vần thơ, cảm nhận tháng ba trầm tư, phảng phất đầy thi vị. Bầu trời thu xanh còn xanh mãi trên đầu, người về nơi nào, quên nhớ một người đã được bao lâu!?
Xin gửi đến các bạn những bài thơ tình quá khứ buồn và thật sự cô đơn, tâm trạng. Dẫu sống tiếp, dẫu vẫn cười, vẫn thức dậy, vẫn yêu thương. Thế nhưng, dường như trong mỗi con người ngoài kia, nơi đây, bạn, tôi, chúng ta ai cũng có một nỗi niềm riêng mang tên quá khứ. Là những mối tình vỡ lỡ, là cuộc tình đầu, là những niềm vui, nỗi buồn, nụ cười hay nước mắt. Dù thế nào đi nữa, quá khứ luôn xứng đáng được nhớ về chứ không phải để lãng quên đi. Mời các bạn xem qua chùm thơ tình buồn về quá khứ sau đây, chúc các bạn xem thơ vui vẻ!
Còn Đâu!
Còn đâu những đêm ta nói nhau nghe
Chuyện buồn vui, chuyện cuộc đời dâu bể
Trong những thăng trầm anh nghe em kể
Giọt lệ đầu đời của tuổi xuân tươi
Rồi những đêm buồn thương nhớ khôn nguôi
Mưa ướt áo chuyện tình thương quá khứ
Trót yêu nhau chia phôi ai tư lự?
Chỉ trách duyên tình lận đận hư hao
Nhớ ngày nao ta viết cả trăng sao
Trong bụi bặm tình yêu hằn nét bút
Khi mây giăng, xót xa, tình lịm chết
Gió hiu ru chiều rớt bóng nghẹn ngào
Thôi ân tình từ nay xin trao trả
Cuộc tình đầu tan nát cả hồn thơ
Ánh mắt em anh giấu nơi ngực trái
Với hoàng hôn tình cuối vướng ơ thờ…
(Huỳnh Minh Nhật)
Xuân Qua Phố Cũ
Thấm thoắt mùa xuân đã tới nhà
Gió đùa, chim hót, bóng chiều sa
Lối vắng dáng hiền nghiêng trong mắt
Đông tàn rũ rượi tiễn người qua
Đời ta từ ấy đã qua trang
Bến cũ hoàng hôn nhạt nắng vàng
Đò đã sang ngang, ta buồn quá!
Bước giữa mùa xuân lệ tuôn tràn
Em ơi có về qua phố cũ?
Hàng cây xơ xác vẫn đứng chờ
Em có về không nơi chốn cũ?
Vẫn còn dang dở nửa vần thơ
Rồi mai em cùng bên người ấy
Rộn ràng hai đứa lối xuân xưa
Nơi cuối chân trời anh vẫn đợi
Ngắm nhìn làn tóc gió đong đưa
Khói thuốc tàn dần dưới màn sương
Dáng ai lẩn khuất ngã ba đường
Trông ngóng người xưa còn hờ hững
Thẫn thờ lẻ bước nỗi buồn vương
Thôi rồi xuân đến nhớ người xưa
Thu về nắng đổ hạ ướt mưa
Đông đến, kìa em, này, lạnh lắm!
Bao nhiêu xuân nữa để cho vừa?…
(Huỳnh Minh Nhật)
Em Về Phố Ấy Chiều Mưa
Em đi về phố ấy chiều mưa
Trời thu bụi giăng mờ khắp ngõ
Tóc mây hường đưa theo nhịp gió
Trải mù sương lên ánh mắt người
Em đi về phố ấy cùng ai?
Ta bâng khuâng nhớ một dung hài
Lời dối trá chưa trao tròn vẹn
Khúc hẹn thề đã đợi ngày mai
Ta yêu nhau mới ba màu áo
Phút giã từ vàng vọt thu ngâu
Khói thuốc rớt ngã ba đường nọ
Cay lệ nhòa đáy mắt em sâu
Em buồn không sao đã qua cầu
Để ai sầu lạc bước đường câu
Mưa rơi đều đôi vai gầy nhỏ
Bóng hoàng hôn vội khuất ngang đầu
Trời tháng sáu đìu hiu trầm mặc
Mây ráng hồng hiu hắt bơ vơ
Vì hương tóc mãi còn xao xuyến
Nên nỗi buồn còn hóa thành thơ
Rồi hôm nay lang thang phố vắng
Tháng sáu buồn gợi nhớ tình xưa
Chà! Tháng sáu, lòng ta chợt nhớ:
“Em đi về phố ấy chiều mưa”…
(Huỳnh Minh Nhật)
Mùa Qua Phố
Xuân giã biệt, đưa hạ về bên phố
Gió trở chiều, lá đổ não nề hiên
Ta loay hoay trăn trở với muộn phiền
Lòng thổn thức một nỗi buồn chưa dứt
Dòng tĩnh lặng tràn về miền ký ức
Nghe mơ hồ khoan nhặt tiếng thời gian
Phố im lìm lặng lẽ đón mùa sang
Ta òa vỡ nhớ bóng hình Tôn nữ
Con đường này ngày xưa em vẫn bước
Lá xạc xào ru điệu khúc thu ca
Mùa năm nào đã in dấu em qua
Nay xa vắng nhưng bóng hình còn đó
Hương tóc ấy có phải về theo gió?
Đêm dạt dào, bỏ ngỏ khúc mùa sang
Rồi nhận ra duyên phận đã lỡ làng
Nửa cô quạnh, nửa khuất mình bối rối!
(Huỳnh Minh Nhật)
Dại Khờ
Lại một tối ta ngồi ôm đêm vắng
Khói trên môi, xuân rụng dưới hàng cau
Sương bạc trắng bốn bề giăng giăng lạnh
Ánh trăng gầy khuất biệt mái hiên sau
Phố ngủ rồi sao người còn thao thức?
Nhớ thương ai hồi ức trải canh dài
Gió quạnh quẽ ru sầu lên mắt mỏi
Chắc mơ thầm hơi ấm nửa vòng tay
Con đường cũ xuân về không kẻ nhớ
Góc quán quen thôi nhé những hôm chờ
Và vĩnh biệt tháng ngày ta đã mộng
Dẫu chưa tròn ước hẹn một niềm mơ
Tình xa ngái người đi không trở lại
Bốn mùa thu vàng võ lá một chiều
Ta gục đổ dưới phiến hồn hoang hoải
Vẫn dại khờ nhớ mãi thuở vào yêu…
(Huỳnh Minh Nhật)
Trầm Tư
Tôi xin giấu tiếng yêu vào nỗi nhớ
Dẫu thu sang biết sẽ chẳng thêm gần
Dã quỳ nở, mùa về ngân ngấn gió
Tình yêu đầu mỏng mảnh tựa phù vân
Tôi xin gói dư hương vào mơ mộng
Bởi cuộc đời chẳng có lối riêng chung
Là yêu dấu lạc đường bay đi hết
Hay tình yêu khó hiểu đến vô cùng?
Chiều hôm nay tôi về thăm quá khứ
Buổi tạ từ hoàng hôn tím biệt ly
Có hai người đứng buồn trên bến lặng
Sắp xa nhau nhưng chẳng nói được gì
Cô gái khóc, mắt hồ xanh gợn sóng
Dáng hao gầy người khoác áo xanh thơ
Và hôm nay tôi về thăm quá khứ
Chỉ lạc loài làn khói thuốc bơ vơ…
Mùa ghé phố, đông phong lùa vạt áo
Chắc ấm hơn buổi thu ấy tạ từ
Đêm buông xuống gió lạnh lùng thêm nữa
Cũng chỉ là một thoáng để trầm tư
Cố nhân hỡi! Tình yêu vui quá nhỉ?
Xa cách rồi kỷ niệm cuốn nhau đi
Lời thề hẹn ngọt ngào nghe rợn lạnh
Có phải tình là những cuộc phân ly?!…
(Huỳnh Minh Nhật)
Cơn Mưa Hạ
Mưa lại về trên con phố ngày xưa
Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác
Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc
Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh.
Em đi tìm trong quá khứ mỏng manh
Tìm trong gió, trong mây rồi trong nắng
Tìm về anh của một thời xa vắng
Của một thời hai đứa bước chung đôi.
Em hỏi gió thì gió chỉ cười thôi
Em gặp mây nhưng mây trôi lặng lẽ
Em hỏi nắng, nắng lắc đầu khe khẽ
Vậy nơi nào mới cất giấu hình anh?
Vâng! Đây rồi em đã gặp được anh
Là anh đấy, trong cơn mưa đầu hạ
Mưa trút xuống những hàng cây nghiêng ngả
Mái hiên xưa che ướt mối tình đầu.
Rồi một ngày tay hết nắm bàn tay
Em trả anh một mùa mưa trắng xoá
Trả lại anh con đường chia đôi ngả
Xa nhau rồi chỉ tội mái hiên xưa!
(Tuyết Trang)
Hồi Ức An Yên!
Chiều ta về…
Hồn mênh mang mênh mang,
Chiều ta về…
Mây lang thang lang thang.
Chiều anh về tìm lại mảnh tình xưa:
Là góc quán, là ngày mưa xa vắng;
Là hôm gặp cúi đầu trong im lặng,
Ngượng ngùng nhau đành chẳng nói năng gì.
Những nhạt nhòa cứ thế dắt chân đi
Để tâm tư ngập tràn thêm da diết
Chiều rực tím tím hoàng hôn biền biệt
Buổi ban đầu còn tha thiết trong anh
Anh trở về trên con phố rêu xanh
Nghe hồi ức mong manh đà rạn vỡ
Những vạt nắng thơm lừng hương nỗi nhớ
Vẫn mặn mà như thuở mới vào yêu
Ta thương nhau không biết đã bao chiều
Tình khôn lớn qua bao nhiêu màu áo
Vậy mà sao cả hai đều cao ngạo?
Để hôm nay ôm khắc khoải mong chờ…
Hay vô tình bất chợt đứng ngẩn ngơ
Môi thoáng vọng một tên người chấp chới
Có hiểu không rằng anh đang còn đợi,
Những nỗi buồn vẫn gợi chút bình yên…
(Huỳnh Minh Nhật)
Dáng Đông!
Độ cuối tháng trời như không nắng nữa
Kẻ ra đi chẳng biết ước mơ gì!?
Em quên mất nụ cười em là nắng
Hay vô tình cứ thế đến rồi đi?
Chiều lạnh lẽo hoàng hôn buông vào tối
Bởi thiếu em mùa vắng những hoa vàng
Ta thờ thẫn lang thang sầu ly biệt
Bước mệt nhoài tim gánh nặng hành trang
Mây vần vũ khuya dài như nỗi nhớ
Nửa trăng gầy gom bóng tưới đêm thâu
Ai dám bảo mùa đông như sỏi đá?
Sao đêm nay trăng ướt dưới chân cầu?
Chạnh lòng nhớ hồn ai trong khói thuốc
Khô tâm tư băng giá phủ trong lòng
Đêm rơi vỡ những bước buồn vô tận
Gió giật mình, đứng khóc giữa mênh mông…
(Huỳnh Minh Nhật)
Nỗi Nhớ!
Tự thuở ấy mình không còn nhau nữa
Nên xuân sang thôi thấp thỏm đợi chờ
Đường tôi bước đã nhuốm màu cô quạnh
Những đêm dài… xuân gõ nhịp trong thơ
Tôi cứ tưởng tình yêu là nỗi nhớ
Sao đêm về cứ thế lại buồn tênh?
Không hò hẹn cũng quên rồi xao động
Chỉ vui hoài mớ kỷ niệm mông mênh…
Xa biền biệt tháng ngày chừ ngoảnh lại
Vắng người chờ cũng chẳng kẻ đợi mong
Mây kín lối, chiều buông không đổ bóng,
Vẫn xôn xao hoàng hôn tím trong lòng…
Khói rũ rượi ven trời thoai thoải gió
Tơ xuân xinh bạc trắng vóc giêng gầy
Nửa hồn tôi ngập tràn hình bóng cũ,
Ở nơi này, chắc thiếu một bàn tay…
(Huỳnh Minh Nhật)
Vừa rồi là những bài thơ hay về quá khứ tôi muốn gửi đến các bạn, thơ lãng quên quá khứ cũng có mà nhớ về quá khứ cũng có, hi vọng rằng qua những áng thơ buồn quá khứ vừa rồi, các bạn sẽ tìm thấy đâu đó sự đồng cảm và yêu thích những bài thơ ấy, đồng thời hãy để quá khứ giúp ngày mai của chúng ta tươi đẹp hơn các bạn nhé!
Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog ChieuTa.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết 15+ Bài Thơ Hay Viết Về Chuyện Tình Buồn Trong Quá Khứ Tại Danh Mục Thơ Buồn Tình Yêu của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- 25+ Bài Thơ Tình Nghèo Tâm Trạng, Vì Nghèo Nên Anh Mất Em
- 45+ Bài Thơ Đêm Khuya Buồn & Cô Đơn Không Ngủ Được
- Thơ Tháng 10 Đất Trời & Cỏ Cây Nghiêng Mình Đón Mùa Thu Tới
- 35+ Bài Thơ Tháng 9 Bản Tình Ca Mùa Thu Buồn & Nỗi Nhớ
- Thơ Tháng 8, Tình Thơ Tháng Tám Thu Về Lãng Mạn & Dịu Dàng
- Tập 23+ Chùm Thơ Tháng 7 (July) Mưa Ngâu Buồn & Tâm Trạng
- Thơ Tháng 6 – Những Bài Thơ Tình Tháng Sáu Cô Đơn & Buồn
- Thơ Tháng 5 – Tuyển Tập 15 Áng Thơ Tình Buồn Tháng Năm
Để Lại Một Bình Luận