Nhớ Phương Nam (Thái Xuân)
Cảnh thấp thoáng, miền tây sông nước
Xuồng, thuyền ghe, xuôi ngược nao lòng;
Phương Nam ai đợi chờ mong?
Làm tôi xao xuyến lòng không muốn về!
Chợ Cái Răng, miền quê nổi tiếng
Dòng sông xưa én liệng chân trời;
Miệt vườn hoa trái muôn nơi,
Lúa thơm, sen ngát, giếng khơi trong lành.
Kênh chằng chịt Lục bình trên sóng
Nỗi niềm riêng lắng đọng bao ngày;
Tiếng hò thôi thúc lắm thay,
Cầu tre lắt léo nơi đây yên bình.
Câu vọng cổ, đêm thanh ngây ngất
Người Phương Nam mến thật dễ gần;
Dịu dàng con gái thì xuân,
Bà ba đằm thắm tình thân mặn mà.
Sương khẽ phủ, chuyến phà in bóng
Dáng hình xưa lay động tâm hồn;
Ninh Kiều bến đợi hoàng hôn,
Cần Thơ sông nước từng hôm đợi chờ.
Người Phương Bắc, ngẩn ngơ xao xuyến
Hàng dừa xanh quyến luyến nơi này;
Mai này anh ghé miền tây,
Thưa cha với mẹ đem ngay cơi trầu.
Phận trao gửi, Quê hương yêu dấu
Đất Phương Nam chim đậu đất lành;
Tơ hồng bện lấy cau xanh,
Duyên tình thắm đượm ta dành cho nhau.
Bài thơ “Nhớ Phương Nam” trong nhiều tác phẩm thơ ca, tập thơ của Nguyễn Xuân Thái. Thuộc danh mục thơ Thái Xuân một trong những Nhà Thơ Việt Nam Hiện Đại Và Nổi Bật. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Nhớ Phương Nam” (Thái Xuân – Nguyễn Xuân Thái) Của Tác Giả Nguyễn Xuân Thái Thuộc Danh Mục Thơ Thái Xuân Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận