Quá Vãng (Thu Bồn)
Bom ập xuống, lòng hầm võng
Đưa cây nến tắt
Khói mù mịt cay xè đôi mắt
Cuộc chiến vào đoạn cuối lầy sình
Bát cháo loãng em đưa
Tôi húp đánh lừa cái đói
Ngày mai mình sẽ có cơm!…
Giờ ta nhớ lại giòng sông và núi non cao ngất
Làm dịu nỗi buồn suối khe
Di cảo một thời vàng son
Đôi cánh rộng chuyến bay dài kiên nhẫn
Chiếc cốc đựng tràn nước mắt vỡ tan
Mùa xuân hiện lên dòng sông pha lê trong suốt
Em về khoả thân dưới vầng trăng.
Bài thơ “Quá Vãng” trong nhiều tác phẩm thơ ca, tập thơ của Hà Đức Trọng. Thuộc danh mục thơ Thu Bồn, một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Quá Vãng” (Thu Bồn – Hà Đức Trọng) Của Tác Giả Hà Đức Trọng Thuộc Danh Mục Thơ Thu Bồn Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận