Về Lại Xứ Đoài (Thu Bồn)
Những ngày đi thăm miền Bắc
Về lại xứ Đoài
Lời ca dao mẹ hát tự ngàn xưa
Mũi hài cũ rêu im ngón lạnh
Mái chùa cong qua gió mưa
Có ngọn gió thả lơi bên vườn trúc
Phượng vĩ đốt trời ùn những nõn mây
Có một người em gái mới qua đây
Lửa phượng vĩ ửng hồng đôi má
Con đường đỏ cuốn bụi về thị xã
Đá ong còn rỗ mặt với thời gian
Đường cây xanh kỷ niệm chạy hai hàng
Dẫn tôi đến Sài Sơn, Bất Bạt
Mạ mộc tuyền rễ đâm móng vạc
leo từng bật thang năm tấn ứa mùa xanh
Dòng Tích Giang ngày tháng trôi nhanh
Còn lưu lại chút bùn tươi màu mỡ
Những cánh đồng trăn trở
Tôi tìm em trong hạt giống nảy mầm
Tôi tìm em trong nỗi nhớ lặng câm
Nỗi niềm con ong nhớ mật
như hạt giống cựa mình trong đất
Tôi về đây, lòng mẹ đón tôi về
1970
Bài thơ “Về Lại Xứ Đoài” trong nhiều tác phẩm thơ ca, tập thơ của Hà Đức Trọng. Thuộc danh mục thơ Thu Bồn, một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Về Lại Xứ Đoài” (Thu Bồn – Hà Đức Trọng) Của Tác Giả Hà Đức Trọng Thuộc Danh Mục Thơ Thu Bồn Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận