Chùm Thơ Về Hoa Lục Bình!
Thơ về hoa lục bình là những lời thơ nhẹ nhàng, mềm mại và nổi trôi như chính thân phận của hoa. Hoa lục bình với sắc tím hoa đồng nội không diễm lệ, kiêu sa, và nổi trôi theo dòng đời xuôi ngược được các thi nhân đưa vào những bài thơ, bài nhạc một cách dung dị nhưng thanh thoát và hay đến ngẩn ngơ.
Ở bất cứ nơi đâu, dù là sông Tiền, sông Hậu mênh mông hay hàng ngàn kênh rạch chằng chịt khắp đồng bằng sông Cửu Long ta đều có thể bắt gặp những cụm lục bình xanh ngắt trôi lờ lửng trên mặt nước.
Lục bình trôi theo con nước, cứ từng mảng, từng mảng. Có những khi sóng đánh mạnh hay một chiếc thuyền cán lên khiến chúng tan ra thành từng nhánh, trôi lẻ loi một mình trong âm thầm lặng lẽ. Nhưng dù là đơn lẻ hay thành đám đi chăng nữa thì lục bình vẫn là lục bình – chúng vẫn có một đời sống đơn giản bình dị và một sức chịu đựng phi thường. Phía trên mặt nước là những chiếc lá dày, xanh ngắt mở ra đón ánh nắng hoặc hứng chút sương đêm. Phía dưới, chìm trong mặt nước là một bộ rễ dài ngậm chút phù sa mà sống và phát triển. Nước lớn, lục bình trôi đi – trôi đi mãi cho đến một ngày nào đó mỏi gót lãng du mới dạt vào bờ sông hay một bờ ruộng hoang. Và ở đó chúng sinh sôi, nảy nở để đợi một ngày con nước mới trở về bắt gặp và réo gọi, chúng lại ra đi…
Không phải trôi trên những con đường nhộn nhịp, bụi bặm; không phải dừng chân nơi những dãy phố ồn ào, náo nhiệt… Mà là dòng sông xanh trong, có trời xanh mây trắng, có hương đồng gió nội…
Lục bình ham sống lắm, bởi vậy đã có chỗ cắm rễ xuống nước là sinh sôi nảy nở rất nhanh. Chỉ trong một thời gian ngắn cả ao đã ken đặc một màu xanh mát mắt.
Đến mùa hoa nở, từ các bẹ lá nhú lên một đài hoa. Những búp hoa lớn lên từng ngày, để rồi một sớm mai cả ao rợp trong sắc tím gợi nhớ, gợi thương cùng bao hoài niệm…
Đầu hè, dưới cái nắng chói chang ai cũng chỉ muốn tìm một chỗ man mát mà tránh nắng,tránh nóng. Vậy mà chỉ chờ cho cái nắng thật gắt, bông lục bình mới bắt đầu bung nở, trưng ra vẻ đẹp riêng nổi bật trong khung cảnh mây trời lồng bóng nước… Và khi đó, không gian như dịu lại bởi sắc tím của hoa vươn lên trên nền lá xanh mướt mát…
Không giống như những loài hoa khác, lục bình thường nở hoa cùng một lúc cứ như thể nó không chịu để mình kém về nhan sắc với đồng loại. Những cánh mỏng manh màu tím kiêu hãnh khoe sắc với nắng, với trời. Cứ 6 – 8 bông hoa cùng nở bung trên một đài hoa. Cánh hoa cao nhất khác biệt so với những cánh hoa khác trên cùng một bông.
Sắc đẹp mong manh của hoa lục bình. Cánh hoa mỏng như lụa, hễ bị chạm tay vào là có thể bị dập nát ngay. Tuổi đời của hoa rất ngắn, từ lúc nở bung cho đến khi những cánh hoa rũ xuống vẻn vẹn chỉ trong một ngày. Chỉ cần ngắt bông hoa khỏi thân một lúc hoa đã héo, màu tím cũng dần phai nhạt. Yêu hoa lắm thì cũng chỉ đứng nhìn, không ai nỡ hái hoa.
Mặc dù rất đẹp nhưng cánh hoa lại quá mong manh nên Lục bình không bao giờ được nâng niu cắm trong lẵng hoa, lọ hoa mà mãi mãi chịu kiếp bèo dạt, mây trôi. Mỗi lần mình nhìn thấy hoa Lục bình đều ước ao lấy được một bông. Rồi cũng có lần mình khều được một bông. Nhưng thật phũ phàng! Những cánh hoa nhìn xa lung linh như đuôi công, nhìn gần lại mong manh giập nát. Chỉ vài chục phút rời mặt nước, bông hoa đã héo rũ. Cảm giác thất vọng, buồn thảm đó đến tận bây giờ mình còn có thể nhớ được. Và dần dần, càng sống, mình càng nghiệm ra rằng trên đời có những vẻ đẹp ta chỉ có thể chiêm ngưỡng, không bao giờ có thể sở hữu…
Lục bình nở hoa, những cánh hoa mỏng manh, tim tím nhẹ nhàng đầy lãng mạn. Hoa không thơm, cũng chẳng đẹp – nhưng lại có duyên, cái duyên quê bình dị mà quyến rũ.
Mộc mạc, giản dị và khiêm nhường – hoa lục bình chính là hồn quê, là tình quê vơi đầy trong ký ức. Hoa nở đầy, giăng kín cả mặt sông, dâng tràn nỗi nhớ…
Hoa Tím Lục Bình – Tác Giả: Phạm Thị Minh Hưng
Thương em hoa tím lục bình
Lênh đênh sông nước, một mình nắng mưa
Sáng trưa, chiều tối, bơ vơ
Trôi theo dòng chảy, biết chờ đợi ai
Duyên hờ, một kiếp, ngắn, dài
Về đâu hoa tím, dòng đời, về đâu?
Dạt vào rạch cạn chiều nao
Liu riu sông nước, nơi đâu bến bờ?
Trời cao, con nước ơ thờ
Hoa tim tím biếc, ngẩn ngơ lối về
Nước trôi, gió cuốn… não nề
Tím đời, tím nhánh sông quê thuở nào
Chiều hoang, sóng gió thì thào
Thương em, hoa tím, bọt bèo bãi xa
Lục bình trôi nổi, sóng xô
Ngậm ngùi hoa tím, mộng mơ duyên hờ
Phận Hoa Lục Bình – Tác Giả: Thanh Trương
Bèo dạt hoa trôi, phận lục bình
Bốn mùa qua lại, vẫn còn xinh
Ao hồ lắng đọng, vui dân dã
Rạch nước rong chơi, tỏa dáng mình
Sáu cánh mong manh luôn thắm sắc
Một thân cằn cỗi mãi vô tình
Thương em xin để thân phiêu dạt
Sớm nắng chiều mưa, kiếp hiện sinh.
Hoa Lục Bình – Tác Giả: Minh Thuý
Trời mây bến nước cảnh an bình
Sắc tím hoa cà nổi đẹp xinh
Sóng dạt bao chùm lìa gốc rễ
Bông trôi mấy đám rẽ thân mình
Đài thanh lá biếc lòng sâu cảm
Cánh mỏng màu trong mắt đậm tình
Lữ khách mênh mang hồn đắm đuối
Sương lùa nắng gội vẫn tràn sinh
Hoa Lục Bình – Tác Giả: Song Quang
Sông sâu trời rọi nước lung linh
Hoa tím trôi theo khóm lục bình
Cánh mỏng mong manh mà giản dị
Thân gầy yểu điệu lại tươi xinh
Mưa sa đâu quản vui trần thế
Nắng táp nào phai tỏa bóng mình
Lặng lẽ sống đời trôi lãng bạt
Đắm say nghệ sỉ biết bao tình
Đời Hoa Lục Bình – Tác Giả: Liêu Xuyên
Hoa trôi gió nhẹ cảnh yên bình,
Tím sắc mầu tươi nở đẹp xinh.
Hoà hợp nắng lồng sông toả mộng,
Vấn vương trăng đượm lá say tình!
Tà dương héo gợn sầu thân phận,
Sóng nước buồn đưa dạt bóng mình.
Xa xót lệ đời mưa bão dập…
Hoa Bình Lục mãi vẫn tồn sinh!
Lục Bình – Tác Giả: Chu Hà
Bụng chứa huyền cơ bác độc bình
Còn em lận đận chút duyên xinh
Đò chiều chiếc bóng neo cô lẻ
Bến quạnh buồn soi sống một mình
Thổn thức thâu canh lìa quyến thuộc
Đau lòng năm tháng cách thâm tình
Xuôi dòng vận nước trôi trôi mãi
Sóng dập mưa vùi cạnh tử sinh
Bèo Hoa Tự Sự – Cao Mỵ Nhân
Giữ bè hoa tím chốn thanh bình
Đẹp cỏ trên sông dáng dấp xinh
Dòng chảy trong veo soi bóng nước
Bùn chôn lầy lội chiếu thân mình
Hoá ra cạn sóng mầu phơi nhuỵ
Để thấy cuồng lưu sắc kết tình
Mới biết rễ cây là cội thụ
Ngàn năm bèo bọt vẫn trường sinh…
Hoa Bèo – Tác Giả: Mỹ Ngọc
Sông xa gió lặng sóng yên bình
Giữa khóm bèo trôi hoa tím xinh.
Theo ngọn ba đào vươn vóc dáng,
Neo ven đôi bến nép thân mình.
Lẳng lơ trôi nổi nguồn thi tứ,
Nhún nhẩy đong đưa cảnh hữu tình.
Bão táp mưa sa rồi héo rụng,
Đời người cũng thế kiếp phù sinh.
Phận Hoa Lục Bình – Tác Giả: Thanh Song Kim Phú
Thầm than tạo hóa thiếu công bình
Xót phận hoa hèn dẫu khá xinh
Nghĩ lại trầm ngâm buồn số kiếp
Nhìn qua ngán ngẩm tủi thân mình
Người thì định phận đầy hương sắc
Kẻ lại duyên căn kém thạnh tình
Suốt tháng quanh năm đời lãng tử
Sông hồ phiêu bạt cõi nhân sinh!
Hoa Lục Bình – Tác Giả: Dung Nguyên
Lục Bình một kiếp lênh đênh
Thẫn thờ trôi mãi trôi quên đường về
Chập chùng sóng vỗ bốn bề
Hết sông đến biển chẳng nề thân hoa
Mặc tình nắng táp mưa sa
Bão vùi gió dập sắc hoa không mờ
Nhụy vàng cánh tím mộng mơ
Tròn xoe chiếc lá ngây thơ dịu dàng
Yêu hoa, càng xót cho nàng
Mỏng manh phận bạc mộng vàng chưa xong
Má hồng còn mãi long đong
Trôi theo phận nước đục trong một đời!
Hoa Tím Lục Bình – Tác Giả: Lý Đức Quỳnh
Đài xanh, hoa tím, nước non bình
Vừa nở vừa trôi dáng nhỏ xinh
Một kiếp phù du mà tự tại
Muôn nơi rong ruổi vẫn vươn mình
An lành sống trọn niềm trung nghĩa
Thanh thản tìm quên kẻ bạc tình
Vũ trụ viên thành trong chiếc lá
Dẫu đời gốc rễ thủy lưu sinh
Lục Bình Hoa Tím – Tác Giả: Sông Thu
Nhè nhẹ trôi trên sóng bập bình
Lá xanh hoa tím thật tươi xinh
Dịu dàng cánh mỏng rung rinh gió
Óng mượt chồi tơ ẩn giấu mình
Theo nước lênh đênh đời lãng bạt
Cùng bèo rong ruổi kiếp phù sinh
Chiều xưa vớt ép trong thư viết
Anh gởi trao em cả mối tình…
Hoa Tím Lục Bình – Tác Giả: Mai Xuân Thanh
Bông tím lá xanh nổi bập bình
Bèo trôi hoa dạt sắc hương xinh
Như chàng lực sĩ chìm cơ bắp
Tựa thiếp khuê môn ẩn bóng mình
Bến nước đôi khi đời bất tử
Bờ sông lắm lúc kiếp lai sinh
Tình xưa nuối tiếc chia hai ngã
Nghĩa cũ còn đây một khối tình…
Kiếp Lục Bình – Tác Giả: Kim Hương
Cứ thả dòng trôi cánh lục binh
Mưa dầm nắng gắt vẫn hoài xinh
sông dài gió thổi thong dong phận
Mước biếc trăng soi thỏa mãn tình
Kiếp sống lềnh bềnh theo vận mệnh
Duyên trần lặng lẽ thuận phần mình
Tròn năm vẹn tháng thân phiêu dạt
Sóng đẩy mưa lùa giữa hiện sinh
Thương Kiếp Hoa Trôi – Tác Giả: Hồng Thanh
Không màu rực rỡ vẫn tươi xinh
Chẳng sắc kiêu sa, mãi Lục Bình
Nước chảy hoa trôi theo sóng bạc
Sông sâu bèo dạt dựa thân mình
Suy tư mấy bận sầu mưa gió
Khắc khoải bao phen gợi chút tình
Thương lắm tím buồn thay số kiếp
Tủi nhiều, vời vợi… phận trời sinh…
Lênh Đên Kiếp Hoa – Tác Giả: Đặng Xuân Linh
Sông dài ròng lớn vẫn yên bình…
Tảng lục bình màu lá biếc xinh
Cội rễ nổi trôi đầu cuối bãi
Sắc bông nở đính cọng vây mình.
Bềnh bồng trong sạch cho dòng nước
Nhàn nhã tím hồng mỏng đoá tình
Bèo dạt trải đời, đời ngắm mát
Mọi cây lợi, hại cõi tồn sinh.
Nhánh Lục Bình – Tác Giả: Thanh Hoà
Hoa không thích hợp để chưng bình
Trôi nổi sông hồ sắc tím xinh
Năm tháng lênh đênh cùng sóng nước
Sáng đêm phiêu bạt mỗi thân mình
Bến bờ cố định thành vô nghĩa
Mây gió lang bang lại hữu tình
Bão táp mưa sa vùi dập liễu
Dâng đời dáng đẹp kiếp phù sinh
Lục Bình – Tác Giả: Bùi Trọng Liên
Lênh đênh sông nước cả đời
Tấm thân phiêu bạt nổi trôi tháng ngày
Bồng bềnh nay đó mai đây
Xuôi theo dòng nước vơi đầy nắng mưa
Nông sâu biết mấy cho vừa
Cạn dòng cắm rễ đợi mưa của trời
Phận bèo bao nỗi đầy vơi
Mặt sông, hồ nước là nơi sống cùng
Sóng xô, mưa gió bão bùng
Vẫn màu hoa tím, thuỷ chung với đời…
Mai Em Về – Tác Giả: Lê Viết Tư
Mai em về có hẹn anh không?
Mai em về màu má tươi hồng
Anh có chờ bên hiên hàng xóm
Cái nhìn theo gió gửi qua song
Mai em về mẹ nhắn gì không?
Mưa vẫn còn rơi tình chửa tạnh
Hoa lục bình trôi tím bến sông
Mai em về bạn nhắn gì không
Từ hôm em cắp nón bước qua đồng
Vẫn trắng thân cò bao mưa nắng
Vườn cải nhà em mùa trổ ngồng
Đàn bướm quen về trưa quên lối
Câu đồng dao trẻ điệu nhông nhông
Mai em về có hỏi gì không?
Từ bữa em đi nắng mai hồng
Tóc trắng bờ lau mòn mắt nhớ
Dối lòng anh bảo: có gì mong!
Mai em về em có đợi trông
Một bước thành xa mấy nghìn trùng
Một bước anh chìa tay chới với
Một bước bên trời mộng phiêu dung…
Hoa Lục Bình – Tác Giả: Trần Quốc Phiệt
Theo dòng lưu lạc lững lờ trôi
Sống giữa thiên nhiên chẳng bến đời
Hạ thắm khoe hoa phơi nắng rọi
Đông tàn bày lá hứng mưa rơi
Tăng duyên lịch lãm tươi màu nước
Bồi dáng thanh tao thắm cảnh trời
Mặc khách tao nhân cùng thưởng lãm
Khéo khen vất vưởng vẫn sinh sôi
Lục Bình – Tác Giả: Cổ Cầm
Lục bình ai thả trôi sông
Lục bình ai thả trên đồng thôn quê
Lục bình ai thả tứ bề
Trời chang chang nắng vẫn mê lục bình
Dòng sông còn nước vừa in
Ngắt rồi hãy nhớ giữ gìn sắc hoa
Tình thương đâu có xuề xoà
Lục bình rất đẹp xem qua thấy nghiền
Hoa Lục Bình – Tác Giả: Trần Sơn
Trôi nổi đời em một kiếp hoa
Lênh đênh mặt nước vốn là nhà
Cuốn theo dòng chảy đâu là bến
Đục trong héo úa vẫn chịu mà
Cũng là một kiếp hoa tươi
Mà sao tất tửi chơi vơi giữa dòng
Nắng mưa trôi dạt đau lòng
Đời hoa nào biết trong vòng nâng niu
Một đời trôi nổi điều hiu
Nay đây mai đó liêu siêu thủy triều
Ước mơ duy chỉ một điều
Được yên một chỗ làm lều cắm chân
Chỉ là nguyện ước hồng ân
Mong sao kiếp khác đổi thân kiếp bèo
Giống như lan nở bên đèo
Để người quân tử ra vào ngắm hoa…
Hoa Tím Và Dòng Sông – Tác Giả: Trường Sơn
Mỗi sớm mai thức dậy
Tôi nhìn ra con sông
Nước lững lờ trôi chẩy
Hoa Tím xuôi theo dòng
Hỏi sông ơi có biết
Hoa có tự bao giờ?
“Lục Bình” tên ai đặt?
Đã đi vào trong thơ
Bao mùa sông vẫn chẩy
Bao mùa hoa Tím trôi
Những chiều mưa tháng Bẩy
Thoáng bùi ngùi trong tôi…
Sớm nay hoa nở rộ
Trải màu Tím trên sông
Nhìn theo chùm hoa nhỏ
Thấy lòng mình lâng lâng…
Cái ngày xa xưa ấy
Tôi theo Mẹ ra đồng
Hái một nhành hoa Tím
Mẹ gọi hoa “Bồng Bồng”
Ôi nhành hoa nho nhỏ
Mai mốt có tàn không?
Và có phai sắc Tím
Cho tôi phải buồn lòng?
Bao năm rồi không thể
Quên màu Tím – hoa sông
Không quên ngày theo Mẹ
Được thấy hoa “Bồng Bồng”
Ôi dòng sông kỷ niệm
Hoa Tím và tuổi thơ
Cứ dài theo năm tháng
Trong tôi chẳng phai mờ…!
Hoa Lục Bình – Tác Giả: Vũ Quyên
Có một loài hoa mang mang sắc tím
Thân bềnh bồng theo con nước đầy vơi
Không chân đứng trên quê hương trôi nổi
Nở ngút cho đời những nụ triều khơi
Thân lục bình, em trôi trên sông lớn
Bán cho đời những trận thâu đêm
Ánh đèn khuya soi lạt màu hương phấn
Hương đồng quen dịu ngọt tiếng ca êm
Con nước lớn, ròng theo vòng nhật nguyệt
Em ngược xuôi trên dòng nộ cuồng lưu
Chút khát vọng được nhìn ra biển lớn
Chưa tròn mơ đã bèo dạt góc trời
Một chút xót có làm ta quay quắt
Ba mươi năm bỗng lạc một lối về
Cũng như em, thân lục bình không bám rễ
Cuộc lênh đênh xứ lạ vẫn lê thê
Lớp sóng phế hưng vuì đời lưu xứ
Đêm quê hương rào rạt ngọn thủy triều
Về đâu mãi một mảnh trời phiêu bạt
Bóng trăm năm thăm thẳm kín nỗi sầu
Có một loài hoa mang mang sắc tím
Thân bềnh bồng theo con nước đầy vơi
Ta phong sương nghe chuyện người kỷ nữ
Thoáng bồi hồi trên quê mẹ mù khơi
Lục Bình – Tác Giả: Đỗ Sơn
Thân kia phận nổi lục bình trôi
Chẳng biết nơi nao chốn cuộc đời
Nước lớn dềnh dang ra biển cả
Sông ròn tĩnh lặng đứng im thôi
Vừa đi hiến tặng nhành hoa tím
Tụ lại cho bầy cá ngụ chơi
Rã đám lao vào đồ mĩ nghệ
Tàn thân vẫn cố giúp cho đời
Kiếp Lục Bình – Tác Giả: Nguyễn Huệ
Lục bình trôi nổí trên sông
Bập bềnh sóng nước cõi lòng tái tê
Lênh đênh chẳng biết nơi về
Lẻ loi cô độc hẹn thề còn đâu?
Mặc cho mưa nắng dãi dầu
Lục bình trôi nổi lao đao giữa dòng
Thương cho số kiếp long đong
Không nơi bến đỗ không mong ai chờ.
Bến xưa hiu hắt đợí chờ
Lục bình trôi mãi bơ vơ chẳng về
Để́ cho bến vắng não nề
Trông chờ mong đợi ê chề nhớ thương.
Đời người lắm cảnh nhiễu nhương
Tìm đâu bến đỗ về phương yên bình
Như đoá́ hoa tím lục bình
Cứ trôi theo nước linh đinh thủy triều.
Hoa Lục Bình – Tác Giả: Vũ Quyên
Có một loài hoa mang mang sắc tím
Thân bềnh bồng theo con nước đầy vơi
Không chân đứng trên quê hương trôi nổi
Nở ngút cho đời những nụ triều khơi
Thân lục bình, em trôi trên sông lớn
Bán cho đời những trận thâu đêm
Ánh đèn khuya soi lạt màu hương phấn
Hương đồng quen dịu ngọt tiếng ca êm
Con nước lớn, ròng theo vòng nhật nguyệt
Em ngược xuôi trên dòng nộ cuồng lưu
Chút khát vọng được nhìn ra biển lớn
Chưa tròn mơ đã bèo dạt góc trời
Một chút xót có làm ta quay quắt
Ba mươi năm bỗng lạc một lối về
Cũng như em, thân lục bình không bám rễ
Cuộc lênh đênh xứ lạ vẫn lê thê
Lớp sóng phế hưng vuì đời lưu xứ
Đêm quê hương rào rạt ngọn thủy triều
Về đâu mãi một mảnh trời phiêu bạt
Bóng trăm năm thăm thẳm kín nỗi sầu
Có một loài hoa mang mang sắc tím
Thân bềnh bồng theo con nước đầy vơi
Ta phong sương nghe chuyện người kỷ nữ
Thoáng bồi hồi trên quê mẹ mù khơi
Lục Bình Trôi – Tác Giả: Phạm Hương
Đôi bờ lặng lẽ lục bình trôi
Tím cả dòng sông lẫn đất bồi
Được mất danh thành thân cỏ dại
Hơn bằng cũng phận lá vàng rơi
Cười lên sẽ vợi bao buồn tủi
Lệ đẫm tăng thêm giọt đắng rồi
Hãy để bình yên luôn ngự trị
Tâm hồn thanh bạch ắt nhàn thôi
Lục Bình – Tác Giả: Nguyễn Huệ
Lục bình trôi nổi trên sông
Bập bềnh sóng nước cõi lòng tái tê
Lênh đênh chẳng biết nơi về
Lẻ loi cô độc hẹn thề còn đâu?
Mặc cho mưa nắng dãi dầu
Lục bình trôi mãi lao đao giữa dòng
Thương cho số kiếp long đong
Không nơi bến đỗ không mong ai chờ
Bến xưa hiu hắt đợi chờ
Lục bình trôi mãi bơ vơ chẳng về
Để cho bến vắng ê chề
Trông chờ mong đợi não nề vấn vương.
Ở trên là những bài thơ về hoa lục bình thật hay và cảm xúc được sưu tầm từ nhiều tác giả, những câu thơ là tình cảm, sự trân trọng mà tác giả viết dành cho một kiếp hoa lênh đênh, nổi trôi. Hàng ngày, vẫn có những bài thơ về tình yêu, cuộc sống được sưu tầm và đăng tải trên danh mục thơ của blog ChieuTa.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm và đọc những bài thơ mới nhất nhé, chúc các bạn có những phút giây thư giãn bên những vần thơ.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết 25+ Bài Thơ Về Hoa Lục Bình (Bèo Tây) Nhẹ Nhàng & Mềm Mại Tại Danh Mục Thơ Về Các Loài Hoa của Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- 15+ Bài Thơ Về Hoa Dã Quỳ, Hương Hoa Dại & Kiêu Sa
- 15+ Bài Thơ Hoa Mai Vàng Mỏng Manh & E Ấp Tiết Trời Xuân
- 25+ Thơ Hoa Anh Đào Đẹp Thanh Cao, Phù Dung, Khiêm Nhường
- 21+ Bài Thơ Về Hoa Cải Khoe Sắc Vàng Óng Anh Bên Bến Sông
- Tập 20+ Bài Thơ Hoa Mười Giờ Giản Dị, Mộc Mạc & Bình Yên
- 22+ Bài Thơ Về Hoa Gạo Tháng 3 (Sắc Đỏ Mộc Miên & Pơ Lang)
- 55+ Bài Thơ Hoa Cúc Họa Mi, Nét Đẹp Nàng Thơ Giữa Mùa Đông
- Thơ Về Lá Phong Vàng Rơi Vương Vấn Khúc Giao Hưởng Của Mùa Thu
Để Lại Một Bình Luận