Đảo Vũ (Nguyễn Khuyến)
禱雨
迎神已三日,
不雨神又歸。
前者張翠蓋,
後者奉明粢。
民怒責諸神:
『神非民何依?
不雨何不告,
使民勞且饑?』
神曰:『來汝民:
此非我所知!
吾惟嗜飲食,
雨非吾能為』。
神今且如此,
於民復奚疑?
Đảo Vũ
Nghinh thần dĩ tam nhật,
Bất vũ thần hựu quy.
Tiền giả trương thuý cái,
Hậu giả phụng minh ty.
Dân nộ trách chư thần:
“Thần phi dân hà y?
Bất vũ hà bất cáo,
Sử dân lao thả ky?”
Thần viết: “Lai nhữ dân:
Thử phi ngã sở tri!
Ngô duy thị ẩm thực,
Vũ phi ngô năng vi”.
Thần kim thả như thử,
Ư dân phục hề nghi?
Dịch nghĩa
Rước thần đến đã ba ngày rồi,
Không thấy mưa lại rước thần về.
Người đàng trước giương lọng xanh,
Kẻ đàng sau đội xôi trắng.
Dân giận mới trách thần rằng:
“Nếu không có dân thì thần nương tựa vào ai?
Không có mưa, sao thần không kêu cầu cho,
Khiến dân vừa vất vả vừa đói?”
Thần rằng: “Dân ơi, lại đây ta bảo:
Việc ấy ta không được biết!
Ta chỉ thích ăn uống thôi,
Còn mưa thì ta không làm được”.
Thần ngày nay còn như thế,
Thì dân khổ còn nghi ngờ gì nữa?
Rút từ Quế Sơn thi tập (A.469).
Nguồn:
1. Nguyễn Huệ Chi, Thi hào Nguyễn Khuyến: đời và thơ, NXB Giáo dục, 1994
2. Trần Văn Nhĩ, Tuyển tập thơ chữ Hán Nguyễn Khuyến, NXB Văn nghệ, 2005
Bản dịch của Huệ Chi
Ba ngày rước thần đến,
Không mưa lại rước về.
Người trước giương lọng thuý,
Mâm xôi người sau bê.
Dân giận, trách thần hoài:
“Không dân thần dựa ai?
Không mưa sao chẳng giúp
Để dân đói mệt nhoài?”
Thần đáp: “Bớ dân bay!
Việc đó ta nào hay.
Ta chỉ biết ăn nhậu,
Mưa, sức đâu lão này
Thần đời nay là lứa,
Dân khổ ngờ chi nữa!
Bản dịch của Nguyễn Văn Tú
Rước thần đến từ ba hôm trước
Trời không mưa lại rước thần về.
Kẻ hầu người hạ đủ bề,
Trước giương tàn lọng, sau kề mâm xôi.
Dân nổi giận ngỏ lời trách móc:
“Thần không dân, lấy cóc ai thờ!
Không mưa sao cứ hững hờ,
Để dân đói khổ biết nhờ cậy ai?”
– “Này dân hỡi! Lại đây ta nhủ:
Mưa hay không ta có biết đâu!
Việc ta ăn uống là đầu,
Làm mưa, nào có quyền nào ở ta?”
Thần nay mà đến thế a?
Trách nào dân khổ còn ngờ nỗi chi?
Bản dịch của Lương Trọng Nhàn
Rước thần đến đã ba ngày,
Không mưa lại rước thần quay trở về.
Người trước giương lọng xanh kề,
Kẻ sau xôi trắng đủ bề kính dâng.
Dân giận mới trách thần rằng:
“Nếu dân không có thần đằng nào nương?
Không mưa, sao thần không lường,
Khiến dân vất vả xót thương đói nào?”
Lại đây ta bảo làm sao:
”Mưa hay nắng hạn ta nào biết đâu
Ăn uống, ta thích làm đầu
Còn mưa thì chẳng biết đâu được rày”.
Thần còn như thế ngày nay,
Thì dân đói khổ còn ai nghi ngờ?
Bài thơ hay các bạn vừa xem là bài “Đảo Vũ” của tác giả Nguyễn Khuyến. Bài thơ thuộc Tập Thơ Chữ Hán – Nguyễn Khuyến, danh mục thơ Nguyễn Khuyến (Nguyễn Thắng) một trong những Nhà Thơ Việt Nam Vĩ Đại Và Tiêu Biểu. Hãy cùng đọc và thưởng thức nhiều tác phẩm thơ ca khác, có rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Đảo Vũ” (Nguyễn Khuyến) Tập Thơ Chữ Hán Của Tác Giả Nguyễn Khuyến Trong Tập Thơ Chữ Hán Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận