Bài thơ Chùa Hương Tích (Hồ Xuân Hương), tác giả viết về lồi vào chùa Hương Tích. Đầu thơ cho thấy sự chê bai bắt trước của kiến trúc chùa, lối vào chùa là một cái lỗ hổng hòm hom, người quen thì chen chân vào, kẻ lạ thì cứ mỏi mắt dòm ngó. Bài thơ cho thấy cảnh chùa hữu tình bở giọt nước rơi thánh thót, con thuyền vào hang cúi lom khom.
Chùa Hương Tích (Hồ Xuân Hương)
Bày đặt vì ai khéo khéo vòm
Nứt ra một lỗ hổng hòm hom
Người quen cửa Phật chen chân xọc
Kẻ lạ bầu Tiên mỏi mắt dòm
Giọt nước hữu tình rơi thánh thót
Con thuyền vô trạo cúi lom khom
Lâm tuyền quyến cả phồn hoa lại
Rõ khéo trời già đến dở dom
(Bản khắc 1922)
Bản khảo dị:
– Bản Quốc văn tùng ký
Tựa đề: Vịnh động Hương Tích
Câu 1: Bày đặt vì ai thực khéo vòm
Câu 2: Nứt ngang một lỗ hỏm hòm hom
Câu 3: Người quen cảnh Phật chen chân xọc
Câu 6: Cửa hang vô ngạn cúi lom khom
– Bản Xuân Hương thi sao
Tựa đề: Vịnh Hương Tích tự chỉ có 4 câu
Câu 1: Trời đất sinh ra cũng khéo vòm
Câu 2: Sinh ra một lỗ hỏm hòm hom
Câu 3: Giọt nước hữu tình rơi lõm bõm
Câu 4: Con đường vô ngạn tối lom om
– Bản Tạp thảo thi
Tựa đề: Vịnh Hương Tích tự chỉ có 4 câu
Câu 1: Trời đất sinh ra cũng khéo vòm
Câu 2: Sinh ra một lỗ hỏm hòm hom
Câu 4: Cái đường vô ngạn tối lom om
Câu thơ cuối là cả một phồn hoa quyến lại, rõ khéo trời gia đến dở dom. Bạn cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Chùa Hương Tích” – Hồ Xuân Hương Của Tác Giả Hồ Xuân Hương Trong Tập Thơ Nôm Truyền Tụng – Hồ Xuân Hương Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận