Bài thơ Đi Thuyền (Hàn Mặc Tử), tác giả viết về đi thuyền trên sông mênh mông. Đầu thơ đã nói lên sự mênh mông của nước giợn sóng, cỏ mọc trên bờ xa, chèo vững qua thời khổ hải, chí bền đến vận trung không, theo lần nguyệt xế mây mờ mịt, neo thả biết nơi đâu là định trước.
Đi Thuyền (Hàn Mặc Tử)
Bèo trôi nước giợn sóng mênh mông
Cỏ mọc bờ xa bóng liễu trông
Chèo vững thiếp qua vời khổ hải
Chí bền chàng đến vận trung không
Theo lần nguyệt xế mây mờ mịt
Hoạ đáp thông reo trống não nồng
Neo thả biết đâu nơi định trước
Bèo trôi nước giợn sóng mênh mông
Bài thơ này được làm theo kiểu lục chuyển hồi văn, có thể đọc theo sáu cách:
1. Ðọc xuôi
2. Ðọc ngược
3. Bỏ 2 chữ đầu đọc xuôi
4. Bỏ 2 chữ đầu đọc ngược
5. Bỏ 2 chữ sau đọc xuôi
6. Bỏ 2 chữ sau đọc ngược
Bài thơ còn là nhiều cách đọc khác nhau, mỗi cách đọc mang đến một ý nghĩa sâu sa hơn. Bạn cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Đi Thuyền” (Hàn Mặc Tử – Nguyễn Trọng Trí) Của Tác Giả Hàn Mặc Tử Trong Tập Lệ Thanh Thi Tập Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận