Bài thơ Ngâm Vịnh I (Hàn Mặc Tử), tác giả ngâm về bốn chử “Phong Hoa Tuyết Nguyệt”. Đầu thơ là gió hiu hiu lọt bức rèm thưa, hương thơm ngào ngạt nức hương lân, còn tuyết thì trắng xóa rừng mai mấy, nguyệt thì cung Thiềm tỏ rạng suốt đêm thanh.
Ngâm Vịnh I (Hàn Mặc Tử)
Phong
Hiu hiu gió lọt bức rèm thưa
Tựa gối bên song, hứng chợt vừa
Bờ liễu bóng ai trông thấp thoáng
Tóc mây phất phới chạnh lòng ta
Hoa
Hương thơm ngào ngạt nức hương lân
Vẻ mặt không pha mảy bụi trần
Nhơ nhởn đêm xuân lồng bóng nguyệt
Bên rèm mê mẩn khách giai nhân
Tuyết
Trắng xoá rừng mai mấy lớp dày
Thẩn thơ đề vịnh thú đương say
Quê nhà, nhớ khách đà in vẻ
Ngơ ngẩn ngồi ôn chuyện những ngày
Nguyệt
Cung Thiềm tỏ rạng suốt đêm thanh
Hương quế xa đưa lọt bức mành
Gảy khúc Nghê thường êm ái lạ
Phòng thư luống ngại khách đa tình.
Bài thơ tác giả ngâm về bốn chữ Phong Hoa Tuyết Nguyệt rất hay và sâu sắc. Bạn cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Ngâm Vịnh (I)” (Hàn Mặc Tử – Nguyễn Trọng Trí) Của Tác Giả Hàn Mặc Tử Trong Tập Lệ Thanh Thi Tập Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận