Bài thơ Ngâm Vịnh II (Hàn Mặc Tử), tác giả ngâm bốn từ “Xuân Hạ Thu Đông”. Đầu thơ là sự mới và mát mẻ của mùa xuân, sang hạ thì cành lá héo rụng bên lề, còn thu sự thấp thoáng tràng giang, đông mang đến sự trắng xóa đầu non tuyết.
Ngâm Vịnh II (Hàn Mặc Tử)
Xuân
Mát mẻ trời xuân cảnh tốt tươi
Thích tính thiếu nữ hé môi cười
Non phơi vẻ gấm hoa chường mặt
Ngọn gió xuân đưa mát cả người
Hạ
Nhành hoa héo hắt rụng bên hè
Lắng khúc đàn Nam não nuột ghê
Thiếu nữ buông rèm ra tắm nắng
Hương đưa theo gió, nức bên hè
Thu
Thuyền ai thấp thoáng giữa tràng giang
Nhạn lạc từng mây cánh vội vàng
Vầng nguyệt đêm thu soi lạnh lẽo
Mỹ nhân nàng hỡi thấu tâm can
Đông
Trắng xoá đầu non tuyết mới đông
Gọi đàn chiu chít nhạn bên sông
Phòng tiêu thiếu nữ nằm xem sách
Hé nụ cười duyên lắm mặn nồng
Bài thơ thể hiện hết được sự khác biệt bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông. Bạn cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Ngâm Vịnh (II)” (Hàn Mặc Tử – Nguyễn Trọng Trí) Của Tác Giả Hàn Mặc Tử Trong Tập Lệ Thanh Thi Tập Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận