Bài thơ Chuyện Con Đường Sau Những Năm Chống Mỹ (Xuân Quỳnh), tác giả viết về con đường kỷ niệm sau thời kháng chiến. Nội dung là sự trở lại núi rừng, về vị trí nhiệm kỳ lịch sử, là sự bỡ ngỡ, hòn nhiên, tiếng chim và không ai nhận ra con đường ấy nữa. Hồi thơ là hoài niệm nhớ về ngày đêm hành quân, người thanh niên xung phong làm đường và đoàn xe hỏa tiển năm nào.
Chuyện Con Đường Sau Những Năm Chống Mỹ (Xuân Quỳnh)
Lại trở về với rừng núi của mình
Về vị trí – Sau nhiệm kỳ lịch sử
Tiếng suối chảy hồn nhiên không bỡ ngỡ
Tiếng chim ca như đã có từ lâu
Cỏ rậm xanh và cây đã cao
Không ai nhận ra con đường ấy nữa
Những đoàn người hành quân qua đó
Đã trở về nhà máy, nông trường
Trong bàn tay người Thanh niên xung phong
Làm đường ấy – vết chai cũng mất
Chiếc áo trắng trên mình em làm mốc
Trong đêm không đèn, đã rách từ lâu
Đoàn xe ra hoả tuyến năm nào
Đã chạy trên những đường lớn khác
Những đứa trẻ thì chưa hề bước
Trên con đường ấy bao giờ…
Không còn ai có thể nhận ra
Dấu vết của con đường đó nữa
Nhưng từ đáy lòng ta – ta vẫn nhớ
Rằng gần, xa đâu đó có con đường
Khi những con đường chính bị bom
Nó đã mở giữa rừng sâu
Trong những ngày chống Mỹ
5-3-1968
Đoạn cuối bài thơ là tự đáy lòng vẫn nhớ, xa đâu đó con đường, khi những con đường chính bị bom… Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ: “Chuyện Con Đường Sau Những Năm Chống Mỹ” (Xuân Quỳnh – Nguyễn Thị Xuân Quỳnh) Của Tác Giả Xuân Quỳnh Trong Tập Hoa Dọc Chiến Hào (1968) Tại Blog ChieuTa.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Để Lại Một Bình Luận