Tản Mạn: Viết Cho Một Ngày Sắp Sang Đông
Cuối cùng đông cũng đã chạm tới ngõ. Sáng nay đi ngoài đường có vài hạt mưa bay lất phất rơi kín cả khuôn mặt như muốn che đi cả một tương lai đang mờ mịt phía trước. Nhìn vài giọt li ti rơi, mà cứ sợ một cơn mưa sẽ đổ ập xuống đầu mình lúc nào không biết và rồi thằng bé con cởi trên chiếc xe máy ấy sẽ ướt sủng như một chú chuột mắc mưa nơi đồng xanh. Nhưng may sao trời vẫn thế, vẫn lành lạnh, vẫn vài giọt mưa cứ lách tách rơi như tô thêm cái lạnh của mùa đông năm nay, nó đến từ từ, đem cái lạnh ngấm sâu vào từng tấc thịt chứ không mang theo cả một bầu trời mưa nước mắt.
Vậy là sắp thêm một năm nữa hứng cái lạnh nơi thành phố này. Đâu đó ngoài đường vài cặp tình nhân ôm nhau thật chặt, chuyền từng hơi ấm cho nhau. Dường như dù ông trời có sập xuống thì cũng chẳng thể kéo họ xa khỏi vòng tay nhau được. Ấy mà nhìn lại mình, hai mươi mấy tuổi đầu rồi mà vẫn cứ lông bông, vẫn chưa tìm được một điểm tựa cho cuộc đời mình. Tụi bạn ở quê thì cứ rủ nhau lũ lượt đám cưới, đứa sớm nhất thì giờ con nó cũng 3 4 tuổi rồi. Bạn thành phố thì cứ thay phiên nhau có bồ, còn mình thì cứ thế, cứ lang thang một mình nơi phố thị đông đúc, vẫn một mình lang thang từng quán cafe nhỏ để tìm cho mình một chút ấm lòng mỗi khi mưa đến, hoặc sẽ lại rúc vào một rạp chiếu phim nào đó, ngồi một mình gặm nhấm nỗi cô đơn.
Nhiều lúc một mình, ở nhà lướt newfeed thì thấy một ai đó lại share “ Đừng vì quá cô đơn mà nắm đại lấy một bàn tay nào đó ”. Mình lại cười, một nụ cười với đầy sự mỉa mai. Cô đơn quá nắm đại một bàn tay nào đó để dắt nhau qua hết những ngày dài lưng chừng của tuổi trẻ thì sao chứ. Thanh xuân ai không có tổn thương, thanh xuân ai không có những hối tiếc, vậy thì cứ yêu đại một người nào đó đi, biết đâu được ngày mai mình còn được sống để mà yêu không. Biết đâu được, sau này vì vòng xoáy cơm áo gạo tiền, mà tình yêu của người lớn lại là biến thành những toan tính tiền bạc rồi. Với tôi, cứ yêu đi, dù đó là một tình yêu tạm bợ, bởi lẽ tương lai có đầy những niềm vui, nỗi buồn và cả những giọt nước mắt đang chờ ta. Cứ dẫm vào đó để xem thử cái gì đang chờ mình phía trước. Có tổn thương thì sẽ có trưởng thành, có vui vẻ thì mới có hoài niệm. Vậy thì cứ cầm tay ai đó mà đi trong những năm tháng tuổi trẻ thì có sao đâu.
Nghĩ là vậy, nhưng chẳng hiểu sao mình vẫn chưa có bồ. Có lẽ do ông trời bạc quá chăng hay là những người tốt quá thì ược dành tặng một món quà quý giá nhất sau cùng, và việc của mình là đợi. Hay một đứa vừa xấu vừa nghèo thì chẳng xứng đáng để có được một thứ gọi là tình yêu?
Năm nay đông lại chạm tới ngõ, nhưng tình yêu thì vẫn chưa chạm đến tay.
Chấp nhận, làm bạn với cô đơn.
Nguồn: Cang
Bạn Đang Xem Tản Mạn: Viết Cho Một Ngày Sắp Sang Đông – Cùng Xem STT Gió Lạnh Đầu Mùa & Thơ Tình Mùa Đông!
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Tản Mạn: Viết Cho Một Ngày Sắp Sang Đông Tại Danh Mục Truyện Ngắn của Blog TinBanDoc.Com. Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Bài Viết Liên Quan:
- Viết Về Mùa Đông & Câu Truyện Ngắn Về Mùa Đông Rét Mướt
- Tản Mạn Tháng 12! Tháng Của Những Kẻ Tự Tình Với Cơn Lạnh Ngoài Kia
- Chào Em! Gửi Em Cô Gái Tháng 12 & Những Ngày Buồn Bã Tháng 12
- Ask: Bạn Tìm Thấy Bí Mật Nào Trong Điện Thoại Của Người Yêu?
- Xin Chào, Những Dịu Dàng Và Đấm Say…
- Tản Mạn: Chọn Người Yêu Mình Hay Người Mình Yêu?
- [Tự Sự] Chuyện Yêu Đương Những Người Đã Lớn
- Tản Văn: Loay Hoay Giữa Lòng Sài Gòn
Để Lại Một Bình Luận